Vừa ôm hoàng tẩu, khi thì khóc, khi thì cười, giống như đứa nhỏ không được kỳ vọng, nhưng cuối cùng cũng được công

nhận.

Năm đó thủ đoạn của hoàng huynh khi giành lại ngôi vị hoàng đế, rất tàn nhẫn, nên bị lên án, bây giờ còn bị đại thần công kích.

Hoàng huynh ngồi ngôi vị hoàng đế không được công nhận, nhưng so với các huynh và hoàng đệ khác, thì cũng công bằng hơn những người đó.

Từ sau khi đăng cơ, mỗi ngày đều làm việc, chưa bao giờ lười biếng, còn hoàng tẩu có nhân phẩm tốt, vừa giỏi giang, lại tiết kiệm, không xa hoa.

Nhưng gió không thổi, mưa không có, nên những vị đại thần kia trách tội lên người của hoàng huynh, có lúc hoàng huynh vừa bận, vừa tức giận, ăn không ngon, ngủ không yên."

"Sau đó những cây trông đều cho năng suất cao, không chỉ có khoai lang, mà còn có cả lúa, những giống tốt đều được vận chuyển từ trấn Cát Tường đến những trấn khác."

"Đây là điềm lành, nên đã bịt được miệng của đám người cổ hủ kia lại, cũng không ai nhắc đến ngôi vị hoàng đế của hoàng huynh nữa."

Mặc dù đây là chuyện bí mật của hoàng cung, Liễu Phán Nhi cũng không biết nhiều, nhưng nàng có thể cảm nhận được, trước kia Chu Bình khốn khổ như thế nào.

"Tỷ chỉ là một người nông dân, mấy chuyện khác, tỷ không hiểu, nhưng đối với mấy chuyện làm ruộng, thì tỷ rất tự tin.

Không chỉ làm cho cuộc sống của tỷ tốt hơn, mà còn giúp đỡ được nhiều khác, đây cũng là phúc phận của tỷ." "Phu thê bọn tỷ có thể được hoàng đế tin tưởng, là phước đức của dòng tộc, và cũng nhận được tình yêu thương rất nhiều."

Cửu công chúa cười, đôi mắt lộ vẻ khen ngợi.

"Ta thích tính tình của Phán Nhi tỷ tỷ, cởi mở thẳng thắn, không vòng vo.

"Ở bên tỷ nói chuyện mãi không hết chuyện."

"Tỷ và công chúa là vừa gặp đã dính chặt nhau, trò chuyện rất vui vẻ."

Liễu Phán Nhi cười nói.

"Nếu như không muốn đi ra ngoài, thì chúng ta ở trong phủ làm mấy món ăn ngon đi."

Cửu công chúa tò mò: An cái gì thế?" Liễu Phán Nhi nghĩ:

"Ăn bánh kem, nghe nói phòng bếp hôm nay có sữa bò, chúng ta làm món gì mới lạ ăn đi."

Ánh mắt của Cửu công chúa sáng lên: "Để ta đi nhìn thử, rồi học theo, rồi trở về làm cho mẫu phi ăn."

Liễu Phán Nhi dẫn Cửu công chúa đi tìm hiểu ve món ăn ngon.

Đột nhiên hành động, đánh cho đối phương không kịp trở tay, làm cho những người Oa quốc không có thời gian chuẩn bị.

Trong phủ an toàn, cho nên Liễu Phán Nhi cùng với Cửu công chúa có thể an tâm làm bánh kem.

Cách làm bánh kem, Liễu Phán Nhi đã nói cho đầu bếp trong phủ biết.

Nhưng mà Liễu Phán Nhi đã chép cách làm từ cuốn sách dạy nấu ăn ở trong không gian.

Chuẩn bị hai loại bột mì, bột mì loại một, và bột mì loại hai.

Bột mì ở thời đại này, không biết có làm được không, nên Liễu Phán Nhi bảo đầu bếp thử đi thử lại.

Những đầu bếp này rất nhanh nhẹn, sau khi thử vài lần, liền tìm được cách để làm ra bánh kem thơm ngào ngạt.

Cửu công chúa ăn bánh kem, không ngừng khen ngợi.

"Vừa thơm vừa ngọt, có mùi sữa nồng đậm.

Mềm mại ngon miệng, mẫu phi chắc chắn rất thích ăn.

Chất nữ, chất tử của ta nhất định sẽ thích, Phán Nhi tỷ tỷ, phải cho muội công thức làm ra bánh này nhé."

Liễu Phán Nhi gật đầu: "Tuân lệnh công chúa, muội thích là tốt rồi."

Miêu Nhi tỷ mang theo hộp đựng thức ăn đi đến.

"Phu nhân, trong bếp làm rất nhiều, nô tỳ có lấy được một hộp nhỏ, người có muốn đưa cho lão gia hay không?”

Liễu Phán Nhi nghĩ đến Lý Nguyên Thanh và Cố đại nhân, nếu như không lấy được tin tức ở Tâm Dương Phủ, chắc chắn sẽ không nghỉ ngơi.

"Có, ngươi sai người đưa qua, nhưng phải chú ý, không để người khác động tay động chân."

Đồ ăn vào trong miệng, phải cực kỳ cẩn thận.

Lý Đại Bảo nghe nói như thế, vội vàng nói: "Miêu Nhi tỷ, ngươi đợi một chút, để ta sửa lại hộp đựng thức ăn, phải dùng chìa khóa mới mở được."

"Không có chìa khóa, chỉ có thể đập cho nó vỡ ra, dù cho nửa đường có người đụng tay đụng chân vào bánh ngọt, cũng

không làm được."

Lý Đại Bảo nói xong, liền chạy vê, câm hộp thức ăn mới làm xong đưa lại đây. Mở hộp thức ăn ra, cẩn thận bọc bánh ngọt ở trong giấy thấm dầu, đặt vào bên trong, khóa hộp lại."

Lúc này Cửu công chúa chớp mắt, tò mò hỏi Liễu Phán Nhi: "Cố đại nhân có phải đang ở cùng phu quân của ngươi không?” Liễu Phán Nhi gật đầu: "Đang ở cùng nhau, bây giờ thành Kim Lăng cũng đã ổn định lại rồi."

"Tâm Dương Phủ có mỏ sắt Đông Sơn và mỏ bạc Tây Sơn, là doanh trại của Thần Vương.

Nếu như bên kia không trụ nổi, có thể xảy ra binh biến, phu quân ty đã an bài rồi, một khi xảy ra binh biến, tất nhiên sẽ có thương vong.

Đây là một thảm họa đối với người dân và làm bị thương rất nhiêu người vô tội."

Này là chuyện quan trọng, nên phu quân của tỷ với Cố đại nhân đều không an tâm. Trong lòng của Cửu công chúa khẽ rung động, nhìn về phía Miêu Nhi tỷ.

"Miêu nhi, phòng bếp còn loại điểm tâm này không?”

Miêu Nhi tỷ luôn miệng trả lời: "Bẩm công chúa còn ạ, Cửu công chúa có muốn ăn không?”

Cửu công chúa lắc đầu: "Vừa rồi ta đã ăn quá nhiều, không muốn ăn nữa, ta muốn đưa cho Cố đại nhân một ít Đại Bảo, con còn có loại hộp đựng thức ăn như thế này không?”

Lý Đại Bảo chớp mắt, cười híp mắt:

"Bẩm công chúa, đương nhiên là còn rồi, Miêu Nhi tỷ đi lấy bánh ngọt đi, con đi lấy hộp đựng thức ăn. May là lúc trước làm hai cái, bây giờ mới có thể để cho Cửu công chúa thể hiện ở trước mặt của Cố đại nhân.

Cửu công chúa nở nụ cười, thích mấy đứa nhỏ nhà Liễu Phán Nhi quá, thật sự rất thú vị.

"Đại Bảo giỏi quá, nhất định phải thưởng cho con."

"Tạ công chúa ban thưởng." Lý Đại Bảo cười lớn, đi lấy hộp thức ăn.

Một lúc sau, Miêu Nhi tỷ lại cầm một dĩa bánh kem đến, Cửu công chúa bỏ vào trong hộp.

Lý Đại Bảo suy nghĩ một chút, cầm hai cái chìa khóa đặt ở trên người.

DTV

"Nương, con dẫn người đưa đồ cho cha và Cố đại nhân nha."

Liễu Phán Nhi hơi lo lắng: "Bên ngoài vẫn còn mấy người phản tặc, rất nguy hiểm”" Lý Đại Bảo cười, kéo tay áo lại.

"Nương xem thường phụ thân và Cố đại nhân quá, Kim Lăng đã được khống chế rồi, không có nguy hiểm đâu."

"Nhìn công chúa nhỏ mong chờ, nhớ thương Cố đại nhân, con không đành lòng, vừa lúc con đi, còn có thể giúp công chúa nói vài câu dễ nghe với Cố đại nhân.”

"Nếu Cố đại nhân biết ơn, tương lai công chúa trở thành thê tử, thì công chúa cũng sẽ hạnh phúc, nếu như không biết ơn, hừ, cũng nên nghĩ cách khác."

Cửu công chúa nghe Lý Đại Bảo nói, cảm động sờ đầu của Lý Đại Bảo.

"Đại Bảo, cảm ơn con đã quan tâm ta."

Lý Đại Bảo ngẩng đầu ưỡn ngực, ra vẻ trưởng thành nói.

"Đây là chuyện nên làm, công chúa là tiểu di của con, cùng mẫu thân con dập đầu kết thân, thì chính là tiểu di của con." "Mặc dù Cố đại nhân rất tốt, nhưng là trước kia, bây giờ làm sao có thể so sánh được với tiểu di ở trong lòng của con?" Cửu công chúa vui vẻ: "Đúng là chất tử ngoan của bổn cung, đi nào, ta bảo hộ vệ giỏi nhất đưa con đi."

Liễu Phán Nhi nhìn thấy một lớn một nhỏ quyết định như thế, cũng không ngăn cản nữa:

"Thôi đi đi, nếu muộn quá, con không cần trở vê, cứ ở với phụ thân của con đi."

Lý Đại Bảo dẫn theo thị vệ, đi đến nha môn Tổng đốc.

Trân Thanh Tùng đang làm việc ở bên cạnh Lý Nguyên Thanh, nhìn thấy Lý Đại Bảo cầm hai hộp thức ăn đến, liền dẫn Lý Đại Bảo vào.

Gương mặt của Lý Đại Bảo nở nụ cười, làm con của Lý gia thật tốt, ở đâu cũng có thể diện.

Lý Nguyên Thanh đang muốn uống trà, để khỏi đói bụng, nhưng chợt nghe báo người lớn nhà hắn đến.

"Đại Bảo sao con lại đến đây? Ôi nương con làm món ăn gì cho ta sao?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play