Cửu công chúa bây giờ vẫn chưa thành

thân, cũng chưa có con, Liễu Phán Nhi

chỉ có thể trả một phần lễ lớn cho Cửu

công chúa vào ngày sinh nhật nàng ấy.

Đợi đến khi Cửu công chúa thành thân,

nàng nhất định tặng một phần lễ lớn.

Cũng hy vọng Cửu công chúa sinh thật

nhiều, về sau có thể chung sống vui vẻ cả

ngày, lui tới nhiều hơn

Liễu Phán Nhi mang thai, cực kì thèm

ngủ.

Sau khi chào hỏi xong, nàng thấy hơi

buồn ngủ, nói chuyện một lát, liền trở về

phòng nghỉ ngơi.

Cửu công chúa đích thân đưa Liễu Phán

Nhi đến cửa.

Đêm đó, Cửu công chúa và Liễu Phán Nhi

đều rất vui vẻ.

Bọn nhỏ nhận được quà, cũng vô cùng thích thú.

Lại nói đến bên kia trưởng thôn đi từng nhà một thông báo, ngày mai Cửu công chúa sẽ tiếp mọi người đến vấn an.

Sáng ngày mai sau khi dùng xong bữa sáng thì đến chỗ Đức Thuy phu nhân dập đầu.

Rất nhiều người sợ lỡ mất thời gian, ăn tạm thứ gì đó, rồi liền tới chờ.

Không chỉ có cả thôn từ bé đến lớn, đến cả người ở thôn trên cũng đến hết đây.

Lý Anh Nương cũng muốn hưởng phúc khí, mang theo bụng bâu, được trượng phu Chu Lão Tam đỡ đến.

Cửu công chúa trang điểm xong, cùng với Liễu Phán Nhi, đại cung nữ, và nhũ mẫu, đứng ở cửa.

Mọi người thấy Cửu công chúa, bắt chước trong sách trong kịch hô.

"Công chúa điện hạ thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuết"

Không ngừng hô lên, sau đó quỳ xuống dap dau.

Cuu cong chua ung dung hao hoa, ngay tại thời điểm này, vô cùng đoan trang. Cho dù trước mặt chỉ là những người dân bình thường, Cửu công chúa cũng không có hành động ngạo mạn nào.

Lúc này nàng chính là đại diện cho hoàng tộc.

Tất cả những người này đều là con cháu của hoàng tộc, chính là nhờ vào sự ủng hộ của những bách tính này, mới có vương triều Đại Chu như hiện tại.

"Miễn lễ, tất cả hãy đứng lên đi, các người nhờ vào sự dạy dỗ của Đức Thụy phu nhân, có thể có ngày hôm nay, cũng là Đại Chu có phúc”

"Về sau càng phải chăm chỉ cần mẫn, giữ khuôn phép, hiếu thuận với trưởng bối, dạy dỗ tiểu bối, trở thành người dân tốt của Đại Chu ta"...

Những người dân phía dưới nghe được lời nói của Cửu công chúa, ai nấy đều vô cùng vui vẻ, quỳ xuống dập đầu, hoan hô 3 lần: "Cong chúa điện ha thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế."

Cửu công chúa trở lại trong viện trong ánh mắt lưu luyến tha thiết của mọi người.

Thái Ngọc ở bên ngoài dẫn theo thị vệ, phát quà cho mọi người.

"Đây là tiên thưởng của công chúa, mọi người xếp thành hàng, mỗi người một nắm tiền thưởng của năm nay."

Mọi người nghe thấy vậy, càng vui vẻ.

Tuy rằng với mức độ giàu có như hiện nay của thôn Cát Tường, một nắm tiền, cũng chỉ tâm mười mấy đồng, hoàn toàn không nhiều, nhưng đây là Cửu công chúa ban cho.

Không khác gì vật do vua ban tặng.

Điều này không hề tâm thường tí nào. Mọi người một lần nữa hô to 3 lần cảm ơn công chúa điện hạ.

Lý nãi nãi lớn tuổi nhất thôn đưa 2 tay lên, Thị vệ lấy 1 nắm đồng tiền, để vào lòng ban tay ba.

“Tạ ơn công chúa điện hạ ban cho."

Ngay sau đó là trưởng thôn Lý, đám người Chu Thúy Hoa, lần lượt xếp hàng. Lý Anh Nương xếp phía sau, ngóng đầu chờ đợi.

Đúng lúc này, Lý Anh Nương Cảm thấy bụng hơi đau, nhưng vì muốn lấy tiền thưởng, nàng cố chịu đựng.

Cho đến khi có người phát hiện quần của Lý Anh Nương ướt, lại còn có chút m.á.u trong đó

"Anh Nương, không phải ngươi vỡ ối rồi đấy chứ?"

Lý Anh Nương che bụng, vẻ mặt đau khổ: "Đúng là có chút đau, nhưng ta nhất định phải lấy được tiền thưởng, đây chính là phúc khí của đứa bé trong bụng ta."

Mọi người nghe nói như thế, dở khóc dở cười.

Tất cả tự giác nhường đường: "Vậy ngươi mau lên trước đi, nhận tiền rồi mau chóng về nhà sinh con nữa. Đứa nhỏ này đúng là có phúc khí, gặp được công chúa, còn nhận được tiên thưởng của công chúa."

Mọi người nhường đường, không chỉ bởi

vì Lý Anh Nương sắp sinh, mà còn bởi vì

Lý Anh Nương là muội muội ruột của Lý

Nguyên Thanh

Tuy rằng muội muội ruột này trước đây

không tốt, nhưng bây giờ rất an phận,

không gây nháo loạn, lần trước còn vác

cái bụng lớn đi ném trứng thối vào Cố

Tấn, vì bênh vực chất nữ Lý Lệ, đòi lại

công bằng.

Lý Anh Nương được đỡ lên phía trước,

Thái Ngọc thấy là một thai phụ với cái

bụng lớn, cười ngọt ngào.

"Thưởng gấp đôi tiền thưởng, vị tẩu tử

này có vẻ sắp sinh rồi, một lớn một nhỏ là

hai người."

Lý Anh Nương trực tiếp dùng vạt áo trước

ôm lấy: " Đa tạ Cửu công chúa ban

thưởng."

Chu Lão Tam cũng lĩnh phần của mình, vội vã đỡ lấy thê tử: " Mau về nhà sinh con đi thôi."

Tam quả phụ cùng ông cụ Chu lĩnh xong tiền thưởng, cũng vội vã đuổi theo.

Trong y quán Thành gia có một bà đố, nghe nói có người sinh con bên này, lập tức chạy tới hỗ trợ.

Tiền thưởng bên này còn chưa có phát xong, bên kia Lý Anh Nương đã sinh một nhi nữ béo béo mập mập.

Chu Lão Tam vui mừng rạo rực, cũng không vì cái thai đầu tiên là khuê nữ mà ghét bỏ, đây chính là đứa nhỏ được công chúa ban thưởng cho đó.

Ông cụ Chu có ba nhi tử, hai người nhi tử khác đều sinh nhi tử, hiện tại có thêm một đứa tôn nữ, cũng là chuyện rất tốt. Bên kia, Thái Hà bên người Cửu công chúa biết được quan hệ của Lý Anh Nương và Lý tướng quân, đến bẩm báo. Cửu công chúa cũng là người hào phóng: " Vậy ban cho khoá trường mệnh bằng vàng, thêm cả..." Lý Nam chạy nhanh tới: " Tiểu di, một cái khoá trường mệnh vàng ròng đã là rất nhiều rồi, không cần cho nhiều đâu."

"Hả?" Cửu công chúa sửng sốt: " Vì sao thế? Sinh hài tử là chuyện mừng lớn mà, đó là tiểu cô cô của con, không nên cho nhiều hơn chút sao?”

Lý Nam biu môi, nhỏ giọng oán giận. "Trước kia tiểu cô cô đối xử với chúng ta cũng không tốt. Tặng chút lễ vật, cho chút mặt mũi là được rồi."

"Cho nhiều quá con xót. nương cũng vậy, không được cho nhiều, nếu không ta sẽ tức giận."

Cửu công chúa nhìn về phía Liễu Phán Nhi, nhíu mày: ˆ Là như vậy sao?"

Liễu Phán Nhi gật gật đầu, cười nói: " Đúng là vậy. Tiểu cô cô trước bị dạy hư, đối xử không tốt với mấy đứa nhỏ" "Nhưng mà bây giờ cuộc sống của bọn ta cũng khá tốt, cũng không xấu tính như trước nữa rồi. Duy trì tình cảm ngoài mặt là được.” Cửu công chúa thấy Liễu Phán Nhi cũng nói như vậy rồi, đương nhiên cũng không muốn coi tiền như rác.

Nàng ấy ban thưởng cho Lý Anh Nương, cũng là nể mặt Liễu Phán Nhi mà thôi. "Vậy đi, một cái khoá trường mệnh đi.” Liễu Phán Nhi gật đầu: " Vậy ta cho một cái khoá trường mệnh bằng bạc ròng đi, cùng nhau tặng qua đó, coi như là thay mặt phu quân.”

Thái Ngọc cùng Miêu Nhi tỷ mang theo lễ vật Cửu công chúa và Liễu Phán Nhi thưởng cho tới Chu gia.

Ông cụ Chu cùng Chu Lão Tam, còn có Tam quả phụ, quỳ xuống tạ ơn.

Đợi người đi rồi, ông cụ Chu nhìn hai cái khoá trường mệnh một vàng một bạc, ôm không buông tay.

"Đứa nhỏ nhà chúng ta thật có phúc khít Mấy cô nương mới sinh trong thôn, cũng không có phúc như vậy."

Chu Lão Tam cũng vui vẻ đắc chí cười không khép được miệng, không nghĩ tới sẽ có một ngày, nhà bọn họ vậy mà có thể trèo lên bắc quàng quan hệ với người Hoàng tộc.

DTV

"Cha, nương, cô nương nhà chúng ta có phúc, vậy liền gọi là A Phúc được không?" Tam quả phụ bưng trứng nước đường tới, nghe nói như thế, cười nói: " Tên rất hay, có thưởng vật của công chúa và Đức Thuy phu nhân ban cho, nhà ta có Phúc nương gánh vác."

Ông cụ Chu cũng liên tục gật đầu: " Đúng, liền gọi là A Phúc, Phúc nương."

Người trên trấn Cát Tường nhìn thấy Chu gia có thêm một đứa nhỏ, còn được ban thưởng, càng hâm mộ hơn.

Ở lại một ngày, rồi Liễu Phán Nhi thu dọn đồ đạc xong, dẫn hài tử trong phủ cùng với Cửu công chúa đi Kim Lăng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play