Khó khăn xoay xở lấp liếm cho qua chuyện về chiếc đèn kỳ quái, thấy Vô Trần đang nghiên cứu những dấu chân hoa mai, Tô Linh mới lén lén tiến lại gần bên Thịnh Trạch, tò mò hỏi: “Chiếc đèn đó thật sự là của địa phủ à?”
Thịnh Trạch nhịn cười: “Ừ.”
Tô Linh tiếp tục thắc mắc: “Đồ vật của địa phủ thật sự không thể lưu thông ở nhân gian sao?”
“Dọa hắn thôi.” Thịnh Trạch cúi đầu nhìn Tô Linh, không thương tiếc mà gõ nhẹ vào trán cậu, lạnh lùng nói, “Còn không phải là do cậu gây chuyện hả?”
Tô Linh ấm ức ôm đầu: “Nhưng mà đâu phải tôi cố tình lấy, chiếc đèn tự dưng chạy tới mà... Thôi không được, hay là trả lại đi.”
Thịnh Trạch lắc đầu: “Không phải cậu đã đổi Minh Châu cho họ rồi à? Hơn nữa, chiếc đèn đã sinh ra tri giác, cho dù có đưa đi cũng sẽ tự quay về.”
“Thông minh vậy sao...” Tô Linh ngẩn người, đột nhiên phản ứng lại, “Sao anh biết?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT