Từ hôm đó, Tiểu Ngộ không bao giờ ngủ trước canh ba. Tiếng tên bắn "vút vút" vang lên cả đêm từ sân viện nơi đệ ấy ở.

Cũng không thể trách đệ ấy được, ngay cả đại ca ta cũng từng nói rằng ta là một xạ thủ thiên bẩm.

Khi ta còn bằng tuổi Tiểu Ngộ, không ai trong quân doanh là đối thủ của ta về tài bắn cung. Dù trở về Trường An, ta đã buông cung, nhưng trong lòng ta, dây cung vẫn luôn căng.

Đại ca từng nói, muội có thể sống cùng bầy cừu, nhưng đừng bao giờ quên rằng mình là một con chim ưng. Cuộc sống xa hoa ở Trường An có thể làm chai sạn tay ta, nhưng không thể làm chai sạn trái tim ta. Bởi vì đại ca từng nói rằng, ta mãi mãi là cơn gió xuân mạnh mẽ nhất của Ngọc Môn quan.

Nhờ vào sự giám sát gián tiếp của ta, cùng với lòng tự tôn thúc đẩy, Tiểu Ngộ tiến bộ nhanh chóng về tài cưỡi ngựa bắn cung. Ngay cả Thái tử cũng hiếm hoi mà dành lời khen ngợi cho đệ ấy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play