Quản lý Trần cũng là biết được tình cảm ân ái giữa hai vợ chồng, nên để Cố Lệ ngồi trên ghế phụ, ông cùng những người khác đều ngồi ở phía sau xe. Bởi vì một trăm đôi ủng nhựa không chiếm nhiều vị trí, ngoài ra cũng có thể trực tiếp ngồi trên nó mà không lo hư hỏng gì.
"Quản lý Trần, lần này đồng chí Cố Lệ kiếm được một đơn hàng xuất khẩu!" Mã Trọng Dương lập tức báo lại cho quản lý Trần chuyện này.
Quản lý Trần vẫn không biết việc này nên có chút ngạc nhiên: "Trên điện thoại cũng không thấy anh chị nói?"
"Bởi vì việc này không thể nói rõ trên điện thoại được, hơn nữa thật ra, quan hệ với chỗ thu mua của chúng ta cũng không lớn, đây là đơn hàng của quê nhà chồng cô ấy. Nhưng mà tôi đã hỏi qua đồng chí Cố Lệ, cô ấy đồng ý thay quê nhà cùng hợp tác với chỗ thua mua của chúng ta, nhưng mà chỗ thu mua cũng có lợi." Mã Trọng Dương nói.
Quản lý Trần lập tức hỏi Cố Lệ giành được đơn hàng gì, khi nghe nói là bán rau dại khô, cứ một cân là bán được hai, ba đồng tiền, vẻ mặt của ông đều là: "..."
"Sao bán được?" Quản lý Trần im lặng một lúc rồi mới hỏi.
"Tài ăn nói của chị Lệ quả thật phải gọi là người theo không kịp, qua lời nói của chị ấy, rau dại khô quả thật có thể so với sơn hào hải vị hải sâm bào ngư, không chỉ có thể kéo dài tuổi thọ còn có thể dưỡng dung nhan khiến người ta trẻ mãi, nếu không phải biết đây là rau dại khô, có khi tôi còn bị chị Lệ lừa... Không phải, phải là bị chị Lệ thuyết phục mới đúng." Đỗ Tiểu Hà nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play