Cố Lệ nói: "Nước ngoài đã là những thành phố phát triển, họ có rất nhiều cá thịt, khác với chúng ta, bọn họ hiếm lạ thứ chúng ta không thấy hiếm lạ, còn chúng ta hiếm lạ thứ bọn họ không hiếm lạ, cái này được gọi cái gì càng ít thì càng quý trọng, em hiểu không?"
Đỗ Tiểu Hà do dự: "Lời này đúng là không sai, nhưng em vẫn cảm thấy dường như không thực tế cho lắm?" Cô ấy cảm thấy chị Lệ không cần ôm hy vọng quá lớn mới tốt.
"Đúng là có chút không thực tế, nhưng chúng ta cũng không thể không thử, tạm thời cứ xem sao đã." Cố Lệ nói.
Nói chuyện với Đỗ Tiểu Hà đến hết ngày, Cố Lệ mượn giấc ngủ mà đi vào ngôi trường tương lai, hiện tại cơ bản cô mỗi buổi tối đều phải chăm chỉ học.
Cũng may học cả đêm nhưng không ảnh hưởng gì chất lượng giấc ngủ của cô, cũng giống như cô đang ngủ vậy, nhưng cô lại đang trong ngôi trường tương lai.
Loại cảm giác lặng lẽ cố gắng sau đó khiến mọi người ngạc nhiên này thật sự rất tốt.
Cố gắng học tập cả đêm, vừa hoàn thành xong một kiểm tra, kiến thức sửa chữa của cô đã thành công đạt đến một thợ sửa chữa tiêu chuẩn trong ngôi trường tương lai, Cố Lệ có chút vui mừng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play