Sau hôm xem mắt, bà Phương liền xách một rổ trứng tới nhà bà Hàn và Cố Lệ, nhà họ không có nhiều trứng gà như vậy nên chắc số trứng gà đó là do đổi với hàng xóm láng giềng.
"Chị thật sự xách đến sao, mau lấy về đi, dùng để bồi bổ cho Văn Vân, em thấy con bé rất là yếu ớt!" Bà Hàn vội nói.
Hiện tại Cố Lệ không ở nhà mà đang ở đơn vị.
Bà Phương mỉm cười ngồi xuống: "Vì làm mối cho Văn Vân mà em còn cố ý cầm trứng gà đi hỏi thăm tin tức, sao chị có thể để em phải chịu thiệt thòi chứ? Hơn nữa chị cũng thật lòng muốn cảm ơn em với Lệ Lệ, trong lòng hai người vẫn nhớ thương Văn Vân nên có việc này mới nghĩ tới con bé, chị hiểu rõ trong lòng mà".
Bà thật sự thấy vừa lòng với cuộc hôn nhân này, những bà con hàng xóm ở quê nhà cũng tỏ ra hâm mộ con gái bà, còn ai dám nói con bà nói như rồng leo, làm như mèo mửa, cao không thành thấp không phải nữa hả? Lần này thật sự đã xả ra được sự bức bối bấy lâu nay!
Bà Hàn nói: "Đều là con cháu nhà mình nên đương nhiên có chuyện tốt phải nghĩ tới nó rồi, chị cứ yên tâm, sau khi tiến vào cửa nhà họ Võ thì cứ bảo con bé thường xuyên tới đây chơi. Có em trông chừng nên chị đừng sợ con bé bị bắt nạt. Bên nhà họ Võ có dân cư đơn giản, cũng không dễ bị bắt nạt, chị cũng nhìn thấy bà thông gia rồi đấy, là một người có tính cách mềm mại. Chỉ là mong cháu trai cháu gái mong đến đỏ cả đôi mắt rồi. Nhà em không hề thiếu trứng gà, chị cứ giữ số trứng gà này lại cho Văn Vân bồi bổ, tranh thủ sau khi kết hôn liền có con luôn vào năm nay. Sang năm sinh ra một đứa cháu trai kháu chính cho Võ gia, đến lúc đó chắc chắn cuộc sống sẽ cực kỳ thư thái!"
Bà Phương nghe thấy lời này liền vui mừng nói: "Nhà họ Hàn chúng ta thiếu thốn những cái khác nhưng không hề thiếu truyền thống sinh con trai!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT