Ước chừng chiếc xe lớn chở hàng hóa này phải chia làm hai xe trở về, một xe thì không vận chuyển được hết. Một xe là sản phẩm biển gồm vài thứ cá biển rong biển khô, một xe là muối biển. Cố Lệ ngồi ở ghế phụ của xe thứ nhất, vị trí cạnh Hàn Văn Hồng.
"Sao anh lại đổi sang tổ lái xe đường ngắn?" Cố Lệ cười nói.
Hàn Văn Hồng vừa lái xe vừa nói: "Trường Thắng ở nhà dưỡng thương, anh không muốn chạy xe với người khác nên quyết định thay đổi."
Vẻ mặt Cố Lệ thất vọng: "Vậy à? Em còn tưởng rằng là vì không muốn xa em nên mới đổi, xem ra là tự em mơ mộng hão huyền rồi."
Hàn Văn Hồng chạy đến một nơi khá vắng vẻ rồi dừng xe, Cố Lệ không rõ nguyên do: "Sao lại dừng... Ô Ô..."
Cô vẫn chưa nói xong, Hàn Văn Hồng đã cởi bỏ đai an toàn lập tức ôm lấy mặt cô rồi hôn lên, Cố Lệ làm ra vẻ kêu lên hai tiếng rồi quàng tay vây quanh cổ anh.
Cũng không biết đã trải bao lâu, lúc này hai người mới lưu luyến tách ra, Cố Lệ nghĩ anh sẽ tiếp tục lái xe, quả nhiên xe tiếp tục khởi hành vì phải ưu tiên công việc lên hàng đầu, dường như Hàn Văn Hồng tỏ ra chưa từng phát sinh chuyện gì mà tiếp tục lái xe về nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT