"Bị đày đến vùng chúng tôi bên này là do bọn họ có vận khí tốt, không phải chịu quá nhiều tra tấn, nếu bị đày đi địa phương khác, những ngày trôi qua sẽ rất thảm, còn có một số người vừa tới không bao lâu lập tức không còn..." Dương Trạch nói những việc này.
Những lời này khiến vẻ mặt đám người Thẩm Văn Võ xót thương, Cố Lệ cũng chưa nói cái gì, bởi vì cô không biết nói cái gì.
Nhưng mà những người khác thì có thể không quan tâm được, nhưng đứa bé nhà họ Trương này Cố Lệ lại muốn giúp một tay, nói cô có tâm thánh mẫu cũng được, nhưng mà sau khi làm mẹ, cô chưa đi đến nơi nào mà nhìn thấy đứa bé như vậy. Đặc biệt cô còn không phải lớn lên ở vùng này.
Cho nên vào lúc thời gian đêm khuya, cô lập tức thả người máy im hơi lặng tiếng mà đi ra ngoài, đem cho họ một cái bọc lớn.
Bên trong có trứng gà, thịt khô, ngũ cốc, còn có một ít bánh bao trộn ngũ cốc, còn cho riêng họ một vại thuốc Đông y đã được giã nhỏ, chuyên trị gì đó, số lượng ăn bao nhiêu đều có ghi chú trên ấy.
Thật ra nhà họ Trương cũng không có nhiều người, những người khác đều bị đày đến nơi khác, bên này cũng chỉ có ông Trương mang theo cháu trai còn nhỏ tuổi.
Đứa bé nhà họ Trương hôm nay cầu xin Cố Lệ rất cảnh giác nhưng vẫn thông minh mà ôm cái bao này đến tìm ông nội nhóc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT