Sau đó, đi được nửa đường Hàn Văn Hồng đã bừng tỉnh, bởi vì gặp phải đám người xấu xa, nếu không đưa hàng hóa cho tụi nó thì tụi nó sẽ đập bể ô tô của bọn họ, mà họ cũng không thể lái xe chạy qua cán chết người.
Vả lại so sánh giữa vật tư và xe tải thì hiển nhiên xe tải quan trọng hơn, kết quả thế nào thì không cần phải nói, bọn họ phải vứt bỏ vật tư để cứu chiếc xe.
Người và xe đều an toàn ra ngoài, còn tất cả hàng hóa đều bị cướp sạch.
Nhưng Hàn Văn Hồng cảm thấy anh không cần phải chịu trách nhiệm chuyện này, là do người đồng nghiệp mới phải phụ trách.
Cũng đừng đến khóc lóc than vãn với anh, bởi vì không chỉ có mỗi Đỗ Đào, mà anh cũng phải nuôi sống vợ con bằng công việc này!
Đỗ Đào hỏi lại: "Trách nhiệm là của tôi, nhưng anh cũng ngồi cùng xe với tôi, chẳng lẽ chuyện xảy ra anh cũng không chịu trách nhiệm cùng sao?"
Hàn Văn Hồng trực tiếp dừng xe, nhìn anh ta nói: "Đỗ Đào, chuyện này là do chính cậu gây ra!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play