Mà qua nhiều ngày qua Dương Mỹ Ngọc bận về xem mắt, hiện tại cô ta đã có chọn được một người không tệ lắm, đối phương là công nhân ở xưởng than đá, vợ bị bệnh chết, còn có hai người con riêng một trai một gái, đều không lớn.
Bên kia bằng lòng ra một bút lễ hỏi cưới cô ta, đối phương 30 tuổi, vẻ ngoài còn được, đã hỏi thăm qua, ngoại trừ thích uống rượu ra thì không có tật xấu nào khác.
Bọn họ cảm thấy các phương diện đều rất thích hợp, đương nhiên mẹ Dương rất muốn con gái gả qua đó, dù sao con gái của bà ta và Từ Trường Thắng đã thật sự đi đến cuối rồi!
"Mẹ, hôm nay con phải qua bên kia sao?" Dương Mỹ Ngọc mất mát nói: "Lần trước con nói theo lời mẹ, Trường Thắng nghe xong rõ ràng rất khó chịu."
Mẹ Dương thấy đến bây giờ cô ta còn nói mấy lời như vậy, tức thì tức giận nói: "Con nói như vậy là sao? Nó đã trở thành người tàn phế rồi, lúc này con không mau chóng ly hôn với nó thì phải bị nó liên lụy cả đời sao?"
"Lần trước Trường Thắng nói muốn ly hôn với con cũng chỉ là lời nói lúc nóng giận thôi." Dương Mỹ Ngọc nói.
Mẹ Dương lộ vẻ mặt trào phúng: "Chuyện ma quỷ như vậy mà con cũng tin nó? Lúc nó lạnh lặn thì nuôi người khác ở bên ngoài, muốn ly hôn với con nhường chỗ cho người mới, hiện giờ nó thành người tàn phế rồi nên đương nhiên sẽ không muốn ly hôn với con, nếu không đi đâu tìm được người ngốc như con?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT