Cố Lệ cảm thấy mỳ này ăn không ngon bằng mẹ chồng cô nấu, nhưng mà ra cửa bên ngoài đương nhiên không thể bắt bẻ được gì, được ăn no là tốt rồi.
Ba người Đỗ Tiểu Hà và Mã Trọng Dương không cảm thấy gì, đối với bọn họ chuyện được đi ăn ở tiệm cơm bên ngoài này vẫn rất vui mừng.
Ăn xong đoàn người lập tức tới xưởng nhựa của tỉnh thành bên này, tới đúng thời điểm đang làm việc, số lượng công nhân đúng là không ít.
"Tôi nghe nói xưởng nhựa bên này tổng cộng có gần bốn trăm người công nhân." Thẩm Văn Võ nói, bọn họ đều đã tới đây nên biết rõ tình huống.
Một nhà máy có bốn trăm công nhân, như vậy thật là rất lớn, đúng là xưởng cung cấp dụng cụ nhựa cho toàn tỉnh thành.
Mấy người Cố Lệ tới đây tìm người phụ trách xưởng nhựa, thương lượng thu mua một loại bồn thùng nhựa, quả nhiên người phụ trách từ chối.
Người phụ trách biết bọn họ là nhân viên thu mua của huyện thành, anh ta đều còn nhận ra Mã Trọng Dương và Thẩm Văn Võ là đã từng tới đây nên không cần xem chứng minh linh tinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play