Cố Lệ nghe mọi người bàn tán, lại nhìn dáng vẻ đáng thương của Hàn Thủ Yến, nói: "Nếu muốn nói cái gì có thể đi vào trong nhà nói, rõ ràng là cháu biết nhà của tôi ở đâu, vậy mà lại tìm đến đơn vị nơi tôi làm việc, đây là cháu muốn làm cái gì?"
Mọi người nghe thấy ngữ khí của Cố Lệ có một chút lạnh nhạt nên không nhịn được mà lập tức mở miệng: "Con bé đáng thương như vậy, là người lớn sao lại có thể vô tâm như thế? Trước tiên nâng con bé dậy đã, nó vẫn còn đang quỳ đấy."
Đỗ Tiểu Hà còn có Mã Trọng Dương cùng Thẩm Văn Võ cũng đều nhìn thấy, nhưng mà bọn họ quen biết Cố Lệ đã lâu, biết cách làm người của Cố Lệ, chắc chắn bên trong còn có uẩn khúc khác.
Cố Lệ cũng không chịu bị Hàn Thủ Yến ép buộc, nói thẳng: "Hàn Thủ Yến, một nhà của cháu đã bị cha Hàn đuổi khỏi nhà lớn rồi, nhà cháu không quan tâm con cháu nhà họ Hàn, đương nhiên cháu cũng không cần lại gọi tôi là thím bảy. Tôi chỉ là người ngoài, đương nhiên cũng không hay cho lắm khi nhúng tay vào chuyện nhà của cháu."
Mọi người đều ngây ngẩn cả người: "Đuổi khỏi nhà sao?"
Đây chính là chuyện lớn, thời buổi này đều tương đối đoàn kết, ai còn đem con cháu đuổi ra khỏi nhà? Trừ khi là làm chuyện gì đó khiến lòng người rất tức giận.
"Ba mẹ cháu đã làm chuyện gì, cái này không cần tôi nói thì toàn bộ đại đội cũng đều biết, tuy rằng cháu còn nhỏ, nhưng cháu là con của họ, cháu bị bọn họ đánh, tôi chỉ là một người ngoài thì cháu muốn tôi làm như thế nào để giúp cháu? Cháu tới cầu xin tôi giữ ở đây cũng không được, tôi làm thế nào có thể giữ cháu? Cháu nên đi tìm liên đoàn phụ nữ, họ mới có thể làm chủ vì cháu." Cố Lệ nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT