Cô cũng từng đi hỏi thăm những người bị em trai cô bắt nạt, cũng lén lút đưa thuốc và lương thực qua, bên trong lương thực còn giấu một ít tiền và phiếu định mức.
Nhưng em trai của cô tự mình đi làm thêm một lần nữa cũng không có gì, hơn nữa vốn dĩ đây cũng là việc cậu ấy nên đi làm.
"Đừng nói nó nữa, đã lớn như vậy rồi, quản nó trong nhất thời chứ có thể quản được cả đời sao." Mẹ Cố nói, bà ấy quyết đoán vứt bỏ chủ đề về con trai, nhìn con rể cười nói: "Văn Hồng à, con theo Lệ Lệ tới là được, còn mang theo một bình rượu ngon như vậy làm gì? Không cần cho cha con, thứ tốt cho ông ấy ăn cũng đều là lãng phí."
Hàn Văn Hồng cũng không biết phải trả lời như thế nào, Cố Lệ dở khóc dở cười: "Mẹ nói gì vậy, Văn Hồng xách lại đây hiếu kính cha, sao có thể là lãng phí."
Mẹ Cố nói: "Lần sau cũng không cần mang theo cái gì. Lát nữa con cũng cầm hai bao đường này về đi, trong nhà vẫn còn. Còn số táo và quýt này thì mẹ giữ lại ăn, nhưng mà không phải nói khen chứ, chỗ táo và quýt này con mua ở đâu vậy? Thật sự là vừa ngọt vừa ngon, bên ngoài không thể mua được."
"Đương nhiên là có con đường của con, nếu mẹ muốn thì ngày mai con lại đưa cho mẹ một ít." Cố Lệ cười.
"Không cần, Văn Hồng mang đến cho mẹ rất nhiều, đủ ăn mấy ngày." Mẹ Cố xua tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT