Cô ta ăn màn thầu, ăn cá hầm, vừa ăn vừa nói: "Em ở đây ăn thịt cá, nhưng mà ba mẹ em ở nhà lại ăn cỏ ăn trấu, năm nay lương thực bên ngoài khan hiếm, ngay cả một ngụm cháo loãng đều không có để mà uống."
Vốn dĩ tâm trạng của Từ và Trường Thắng không tệ, anh ta còn nghĩ ngày mai ăn cơm xong dẫn vợ mình đến tìm Văn Hồng cùng Cố Lệ ngồi chơi, cũng vừa lúc giải hòa một chút, anh ta nhìn ra Cố Lệ là một người phụ nữ tài giỏi, cũng luôn mong vợ mình có thể ảnh hưởng một chút. Nhưng khi nghe lời này thì tâm trạng lại tuột dốc không phanh, anh ta im lặng không nói gì.
Đừng nói cuộc sống của nhà họ Dương có tốt hay không, cho dù thật sự không tốt thì anh cũng không quản, nhà họ Dương đừng mơ tưởng lấy một xu từ anh, mùng 2 đầu năm anh không tới cửa vì anh đã vô cùng chán ghét mối quan hệ thân thích này!
Thấy anh lại không nói lời nào, Dương Mỹ Ngọc không kìm được nhìn về phía anh: "Trường Thắng, em biết trong lòng anh vẫn còn tức giận, nhưng mà nhà mẹ đẻ của em thật sự sẽ trả tiền cho anh, anh có thể đừng để thành kiến trong lòng được không? Năm nay ăn tết em thậm chí còn không có trở về..."
Dương Mỹ Ngọc bật khóc khi nói điều đó, cô ta cảm thấy mình thật bất hiếu, cha mẹ nuôi nấng cô ta lớn như vậy mà khi cô ta muốn hiếu kính thứ gì đó còn phải giấu giếm vì sợ chồng chỉ vào mũi mắng, năm nay ăn tết vẫn chưa về nhà, đây không phải nuôi cô ta lớn một cách vô ích sao?
Từ Trường Thắng hít một hơi thật sâu: "Nhà họ Dương có ba người đều có công ăn việc làm, mỗi tháng đều lấy tiền lương, không phải nghèo không có cháo để uống như em nói!"
"Trường Thắng, ngày mai chúng ta về nhà em được không?" Dương Mỹ Ngọc chờ đợi nhìn anh ta nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT