Lúc Bà Hàn nghe thím Trần và các chị em dâu trong dòng họ nói đến chuyện này, bà cũng ngây ngẩn cả người: "Gì? Đang êm đẹp sao lại luẩn quẩn trong lòng như vậy?" 
Thím Trần thở dài nói: "Còn không phải bởi vì chuyện lương thực lần trước hay sao, bà ấy không chịu nỗi nhà người khác năn nỉ, nên đã cho người ta mượn lương thực, lương thực trong nhà đều bị mượn hết nên bị mấy con trai con dâu oán trách, mỗi ngày ở trong nhà chỉ cây dâu mắng cây hòe, mắng đến mức bà ấy không dám ngẩng đầu lên. Lần trước bởi vì cháu trai sốt cao, bà ấy bị con dâu cả đánh một cái tát, kết quả không nhịn được... Lúc mọi người phát hiện vớt lên thì thi thể cũng trương phồng lên rồi."
Lúc đó mọi người cũng ghét bỏ bà Chu thật sự không biết tính toán, đang tình hình gì mà lại có thể hồ đồ cho người ta mượn lương thực như vậy, đó chính là lương thực cứu mạng, đồ ăn của cả nhà đều ở đó. Kết quả hiện tại người không còn thì nhịn không được mà tiếc hận. 
"Không phải lương thực cứu tế đã phát xuống rồi hay sao?" Bà Hàn nói. 
"Đúng là phát xuống rồi, nhưng lương thực cứu tế có thể có bao nhiêu? Còn sao không đi mua lương thực à, khi đó lương thực vận chuyển về đây rẻ đến mức nào? Khi đó nhà họ Chu tốn không ít tiền mua, sau đó thật ra cũng có mua thêm một chút, nhưng làm sao đủ? Tất cả đều đổ hết oán hận lên người bà ấy." 
Bà Hàn nghe vậy trong lòng rất hụt hẫng, nhưng chuyện này làm người ta phải nói như thế nào đây? 
"Hiện tại tình hình trong thành như thế nào?" 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play