"Sao có thể giống nhau, bản thân Lệ Lệ cũng có thể kiếm tiền, con bé hiếu kính nhà mẹ đẻ cũng đúng, nhưng mà Dương Mỹ Ngọc lại không đi làm, tiền lương của Trường Thắng kiếm được phải nuôi sống hai mẹ con, cũng không phải nói là cô ta không thể hiếu kính nhà mẹ đẻ, nhưng cũng nên có mức độ, cuộc sống riêng của mình còn chưa ra gì mà cô ta đã muốn lên trời, mẹ cũng không hiểu được trong đầu óc cô ta có phải bị úng nước không nữa!" Mẹ Hàn tức giận nói.
Hàn Văn Hồng thấy cũng đúng, cũng gật đầu, tuy rằng vợ anh lúc trước cũng dùng sức hiếu kính nhà mẹ đẻ, nhưng nhiều ít vẫn có tiết kiệm chút tiền, không đến mức đào rỗng hết tài sản.
"Vợ con còn chưa về sao?" Hàn Văn Hồng nhìn đồng hồ nói.
"Không đâu, thêm một giờ nữa, con đi nhà tắm tắm rửa trước đi."
Hàn Văn Hồng cầm lấy quần áo và đi tắm trước. Hôm nay Cố Lệ cảm thấy tâm trạng của mình hơi xúc động, cô hiếm khi cảm thấy như vậy, cô nghĩ, chẳng lẽ Hàn Văn Hồng đã trở lại? Vừa tan làm cô liền đến đón Đại Bảo. Đại Bảo ngồi ở phía sau nói: "Mẹ, khi nào ba con về ạ? Đã lâu không gặp, con nhớ ba quá."
Cố Lệ cũng đạp xe nhanh hơn một chút: "Nhanh, tính toán một chút cũng chỉ hai tháng nữa thôi." Đại Bảo gật đầu, quay sang nói với mẹ về chuyện ở lớp mẫu giáo, nói hôm nay đứa trẻ nào chia sẻ bánh sữa với cậu, đứa trẻ nào mang kẹo từ nhà đến, cậu cũng được chia một nửa. Còn oán giận: "Lần trước con còn chia cho Tiểu Mã một miếng bánh kem, kết quả Tiểu Mã có nho khô không cho con ăn, chờ lần sau ba con mang bánh kem trở về, con cũng không chia cho bạn ấy!"
"Được rồi, vậy thì chúng ta không chia cho bạn ấy." Cố Lệ cười nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT