Thím Hạ an ủi: "Nhiều bông cùng vải như vậy thật là phải tốn không ít tiền." Tuy rằng con dâu người ta hiếu thuận, nhưng thật sự không biết quản gia, còn mấy cô con dâu nhà bà keo kiệt bủn xỉn, nhưng bọn họ còn biết cách sinh sống.
Mẹ Hàn thấy sắc mặt của bà ấy liền biết mình nói đến đây đủ rồi, cũng không muốn nói tiếp, bà cũng không phải thật sự ghét bỏ Lệ Lệ, chỉ là an ủi đối phương một chút để trong lòng đối phương cân bằng mà thôi, cho nên nói vừa phải là được.
Cố Lệ cũng tặng cho Cố Quyên một ít vải, còn có không ít bông. "Chị cũng đang lo chuyện này đâu, em đưa đống bông cùng vải đến đây thật là đúng thời điểm." Cố Quyên vui sướng nói.
Cố Lệ cười nói: "Em cũng biết chị đang thiếu."
"Em đã chuẩn bị cho trong nhà mình chưa?" Cố Quyên nhớ tới, lại hỏi.
"Em chuẩn bị xong cả rồi." Cố Lệ nói: "Chị xem số bông này đã đủ dùng chưa? Không đủ lại nói em kiếm thêm cho chị một ít."
"Đủ rồi, chị còn có thể may thêm cho hai anh em Tô Minh cùng Tô Ngọc mỗi đứa một bộ quần áo cùng chăn, chị thấy đồ của bọn nhỏ không còn dùng được." Cố Quyên nói. Nhìn thoáng qua, chị liền biết số bông này đủ để may quần áo và chăn mền, đây là hai bao bông lớn, chắc nặng hơn mười cân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT