Ăn uống no đủ liền cảm thấy mệt nhọc, Đại Bảo và Nhị Bảo bị bà nội của bọn họ dẫn về phòng ngủ, Hàn Văn Hồng thì vào phòng dùng thùng gỗ tắm rửa một cái, sau đó mới xán tới gần vợ anh.
"Tình hình ở quê nhà như thế nào?" Hai vợ chồng bận việc xong xuôi, Cố Lệ mới lười biếng hỏi.
"Lương thực vô cùng khan hiếm, lúc chở số lương thực đó trở về, cha và ba người anh trai đều rất vui mừng, chị tư và chị năm cũng vậy, chờ đợi chuyện này trôi qua, chị tư và chị năm nói muốn vào thành thăm em và mẹ." Hàn Văn Hồng ôm vợ nói.
"Cứ để cho bọn họ tới." Cố Lệ gật đầu, lại đẩy anh ra: "Người của anh nóng thế, đừng ôm em như vậy."
"Vợ ơi, mới vừa rồi em cũng không có nói như vậy." Hàn Văn Hồng cười. "Chết bầm." Cố Lệ nhẹ tay đấm anh một cái.
Hàn Văn Hồng vô cùng thích cô vợ xinh đẹp này của mình, anh xoay người lại, lần thứ hai đi lên. Con trâu bắt đầu chăm chỉ cần củ cày ruộng lần thứ hai, chính là cày cấy địa bàn phì nhiêu này của nó.
Lúc này trở về, Hàn Văn Hồng cũng đi theo Cố Lệ dẫn theo Đại Bảo và Nhị Bảo trở về nhà mẹ đẻ. Bởi vì lần trước kiếm lời của mẹ cô một khoảng tiền, nên lần này Cố Lệ mang theo không ít đồ vật trở về nhà mẹ đẻ. Ngoại trừ chai rượu như thường lệ mang một lọ ra, còn có đường trắng, đường đỏ mỗi thứ một bao, cùng với hai cân trứng gà, cái này là muốn mang qua cho nhà mình thêm đồ ăn. Mà bọn họ lại đây ăn cơm còn phải tự mình mang theo năm cân lương thực lại đây, nhưng chắc chắn không ăn hết được năm cân, nhiều lắm chỉ ăn được hai cân, cũng chỉ có Hàn Văn Hồng là lượng cơm lớn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT