Từ Trường Thắng thở dài: "Chờ kết lương xong, tốt nhất tôi vẫn nên trả tiền cho cậu trước, tiền đưa cho vợ tôi không chừng lại vào trong bụng của người khác." Nói xong còn có chút khó chịu: "Cậu nói xem tại sao tôi lại đưa cho cô ấy nhiều tiền như vậy, toàn bộ đều đưa cho nhà mẹ đẻ? Trong tay cũng chỉ đủ để sinh hoạt!" 
Tuy trước khi chạy xe anh ta cũng không làm vợ mình khó chịu, nhưng mà trong lòng anh ta vẫn có bất mãn, bởi vì tiền anh ta đã đưa hết cho vợ, đưa vợ bao nhiêu anh ta đều ghi lại hết, cho dù cô ấy tiêu dùng mỗi tháng không thấp, nhưng một tháng thấp nhất vẫn có thể để dành được ba mươi đồng, bởi vì mỗi tháng đều thu vào khoảng năm đến sáu mươi! Anh ta làm công việc này cũng đã hơn ba năm, chỉ một năm anh ta đã có thể tiết kiệm được ba trăm, ba năm ít nhất cũng có thể để dành được dưới một ngàn. Cho dù có những chi phí vô hình phát sinh, thì cũng để dành cũng được năm sáu trăm. Nhưng rút cuộc trong tay không còn một đồng, toàn bộ đều đưa cho nhà mẹ vợ bên kia, anh ta không cấm cô ấy hiếu thảo, nhưng cũng phải biết chừng mực chứ? Cho nên lúc này mua một căn nhà thiếu một trăm đồng, mà cô ấy cũng không thể lấy ra được. 
Trước kia Hàn Văn Hồng cũng rất phiền não chuyện này, cho nên anh mới lén lút giấu tiền, nhưng lúc này cũng đã không còn, lần trước vợ anh còn lấy sổ tiết kiệm cho anh xem, nên anh đã biết sổ tiết kiệm trong nhà rất dày. Vả lại nhìn những hành động hiện tại của vợ anh, thì cô chỉ hào phóng đối với anh, Đại Bảo, Nhị Bảo và mẹ, ở phía nhà anh thì cô làm rất tốt bổn phận của mình, nhưng mỗi khi dẫn anh về nhà mẹ ruột, cô cũng chỉ mang một bình rượu còn có một bịch bánh quy ngoài ra cũng không có gì nữa. Cách đối xử với nhà mẹ đẻ của cô hoàn toàn khác với trước kia. 
"Có thể do tuổi còn nhỏ nên chưa hiểu chuyện, cậu biết không, trước kia chị dâu của cậu cũng không khác bao nhiêu, nhưng hiện tại cô ấy đã chăm sóc ngôi nhà nhỏ này của mình hơn rồi." Hàn Văn Hồng khi nói về vợ của mình, trên mặt đều mang theo nét cười. 
Lần này trở về, cô còn mua hai chiếc quần lót cho anh có thể thay đổi, bảo anh mặc thử xem có cô có mua cỡ bị nhỏ không, không ngờ lại rất vừa. Dù sao cũng đã được cô sờ qua. Anh đã trêu chọc cô như vậy, đến mức cô đỏ cả mặt, khiến anh rất thích. 
Trước kia cả hai có hiểu lầm, nên hoàn toàn không thể thân mật với nhau được, sau khi giải trừ hiểu lầm, anh cảm thấy bản thân thật sự không thể không có cô. Mà vợ của anh cũng không muốn rời xa anh. Cho nên lần này không thể trở về, anh mới tỏ vẻ tiếc nuối. 
"Oán trách cũng không giải quyết được vấn đề, chờ cho cậu trở về, ngồi xuống nói chuyện với vợ cho tốt, vợ chồng không nên có lỗ hổng, cậu cũng còn trẻ, tiền sau này vẫn còn có thể kiếm được." Hàn Văn Hồng an ủi anh ấy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play