Bà không biết quá rõ tiền lương và tiền thu nhập thêm của con trai, nhưng cũng tính được đại khái. 
"Anh ta nói là số tiền đều bị Dương Mỹ Ngọc cho nhà mẹ đẻ mượn xây nhà." Cố Lệ nói. 
Bà Hàn sửng sốt một chút, gương mặt chợt hiện lên vẻ ngơ ngác: "Cho nhà mẹ đẻ mượn hết? Như vậy có thể đòi lại được sao?" 
Cố Lệ lắc đầu: "Đây là chuyện của người ta, con cho vay số tiền này là có viết giấy vay nợ, cuối năm nay anh ta phải trả một trăm đồng tiền đó." 
"Còn viết giấy vay nợ?" Bà Hàn nghe vậy nhìn con dấu với ánh mắt tán thưởng.
Cố Lệ nói với điệu bộ đương nhiên: "Mặc dù Văn Hồng và anh ta có quan hệ tốt, cũng vì mối quan hệ tốt này nên mới cho anh ta mượn tiền, nhưng giấy vay nợ cũng cần phải có, đây là để tỏ rõ thái độ của hai bên." 
Đừng nói cái gì mà với quan hệ của chúng ta không cần phải viết giấy nợ, đã nói quan hệ tốt thì còn kém một tờ giấy vay nợ này sao? Đây là một thái độ nên có của người đi vay tiền, không viết? Vậy xin lỗi, không cho vay. Nhưng mà có một số việc cần người phụ nữ ra mặt, Từ Trường Thắng biết là cô đưa ra đề nghị viết giấy vay nợ này là được, vẫn trước sau như một với Hàn Văn Hồng. Việc này cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến Cố Lệ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play