"Cứ nghe chị đi, có mẹ chồng ở đây có thể sinh bao nhiêu con cũng được, sinh thêm con sau này về già cũng không áp lực, chỉ có lúc này thì cực khổ một chút, ai cũng vậy thôi, nhưng chịu đựng một chút cũng sẽ qua." Suy nghĩ của Lý Hồng Hà hoàn toàn phù hợp với thời gian này. 
Cố Lệ mỉm cười. Sau khi đề cập đến chủ đề sinh con, Cố Lệ cũng bắt đầu nghĩ về Hàn Văn Hồng, không biết anh đã dậy chưa. Vốn đã mệt, tối qua trở về còn cày ruộng tận ba lần, buổi sáng anh tỉnh dậy cũng không biết mình đã ngủ say ở đó. 
Hàn Văn hồng lúc này cũng đã tỉnh. Chỉ có điều cũng vừa mới ăn sáng xong, hai bát mì đêm qua anh trở về ăn cũng đã sớm tiêu hóa hết, dù sao khi trở về đã đói bụng, còn lôi kéo vợ mình làm chuyện đó mấy lần, sau khi làm xong bụng cũng đói kêu thành tiếng. 
"Mẹ, chiều nay con chở mẹ trở về quê một chuyến nhé?" Hàn Văn Hồng vừa ăn vừa hỏi. 
"Vậy mẹ trở về ở hai ngày sao? Xong rồi chờ con khi nào lái xe sẽ chở mẹ về được không?"Bà Hàn cười nói. 
Hàn Văn Hồng gật đầu: "Dạ được, mẹ cứ đi thu dọn ít đồ đi, chờ Lệ Lệ tan ca trở về, ăn cơm trưa xong con sẽ chở mẹ đi." 
Bà Hàn cười tít mắt đi thu dọn ít đồ đạc, lần trước Lệ Lệ còn may cho bà một bộ đồ mới, lần này trở về phải mặc mới được, bộ đồ trên người bà vẫn còn mới không cần thay. Chỉ có điều, những chuyện này cũng không quan trọng, quan trọng là lần này bà trở về phải để cho chị em dâu thấy, xem bà vào trong thành phố có sống tồi tệ như trong suy nghĩ mấy người đó hay không! 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play