Mẹ Hàn lập tức nấu một chén mì cho cha Hàn, cũng bưng một chén cho lão Hứa. Đây là mì bột ngô, Cố Lệ mua ở "bên ngoài" về, muốn ăn cũng không cần trộn mì, trực tiếp nấu , luộc là được, cực kỳ tiện lợi.
Nhìn trong chén mì còn bỏ thêm một quả trứng gà, làm ông Hứa rất ngượng ngùng: "Không cần đâu? Chúng tôi trở về ăn là được rồi."
"Là Lệ Lệ dặn tôi nấu." Mẹ Hàn cười tủm tỉm nói.
Ông Hứa cũng cảm thán: "Hai vợ chồng bà thật có phúc!"
Mẹ Hàn thích nghe những lời này, bảo ông Hứa ăn đi rồi vào nhà, nói chuyện với cha Hàn: "Trong nhà thế nào?"
Cha Hàn và ông Hứa cũng vừa mới đến chưa được bao lâu, bà mới kiểm tra đồ vật ông già mang đến, còn chưa kịp hỏi tình hình trong nhà. Nhưng mà không phải nói, bà thật sự rất nhớ quê nhà. Chủ yếu là sau khi vào thành bà sống quá thoải mái, nhưng mà không có ai để khoe ra. Là có cảm giác như mặc áo gấm đi trong đêm đấy biết không?
"Không có việc gì, chủ yếu là mấy người lão đại lo sợ bà ở trong thành sống không quen." Cha Hàn vừa ăn mì vừa hỏi: "Đại Bảo và Nhị Bảo ăn không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT