Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Lười

Chương 70


1 tuần

trướctiếp

Chu Vân Mộng nghĩ: Nguyên thân sẽ không vô cớ gây rắc rối, cô ấy sẽ chỉ đánh trận khi đã có sự chuẩn bị kỹ càng, nắm bắt những điểm mà đối thủ không thể phản bác và đánh trúng mục tiêu chỉ bằng một đòn. nghĩ tới nghĩ lui, cô thấy Lâm Tân Bình nếu bị bắt cãi vã thì có lẽ sẽ rơi vào thế yếu, có lẽ là do anh ấy đi làm nhiệm vụ vào ngày cưới của mình.
Tìm được lý do thích hợp, đối với chuyện mắng người khác mà nói Chu Vân Mộng chuẩn bị một chút là được rồi, cô cũng một chín một mười với nguyên thân. Cốt truyện lần này nhìn có vẻ khó đi nhưng cũng không khó quá. Để mở khóa một khu siêu thị khác, Chu Vân Mộng quyết định thử xem sao. Về phần mối quan hệ với Lâm Tân Bình, có người Lâm gia ở đây. Mẹ Lâm đã rất tốt với cô, kể từ khi lần trước cô may cho bà một chiếc áo khoác bông, cứ cách mười ngày lại giúp cô thu dọn ga giường mang chăn đi giặt, phơi khô lại lấy về phòng giúp cô trải ra. Mặc dù nói quan trọng nhất chắc chắn vẫn là con trai, nhưng mẹ Lâm nhất định cũng sẽ nói tốt giúp cô, tranh thủ cơ hội không cho vợ chồng son cãi nhau.
Những người khác trong Lâm gia cũng không khác lắm. Cô chỉ cần làm ra dáng vẻ náo loạn ầm ĩ là được rồi. Chỉ cần người chồng vừa về nhà còn chưa vào cửa đã cãi nhau sau đó để chuyện này truyền ra ngoài, có thể khiến cho người trong thôn lấy cô ra so sánh với nữ chính, cô coi như thắng rồi.
Nghĩ thông suốt chuyện này, Chu Vân Mộng bình tĩnh lại. Trước ngày hai mươi tám, cô lại chạy thị trấn một chuyến, lại đem về hai cân thịt heo, một con gà nặng bốn cân, năm cân gạo tinh, hai cân bột Phú Cường với lại một bình sứ chứa hơn nửa bình dầu lạc. Cõng đầy một sọt trúc thật là mệt chết người.
Cô chỉ nhận một nửa tiền của mẹ Lâm, còn lại coi như là cô bỏ tiền ra mua thêm. Như vậy chắc chắc đủ ăn cả Tết rồi. Dù sao trong khoảng thời gian Lâm Tân Bình ở nhà này, cô cũng không tiện đi thị trấn lấy cớ có bạn học mang những thứ này về.
Chiều ngày hai mươi tám cuối năm. Mẹ Lâm mặc áo bông màu xanh nước biển đứng ở cửa thôn tán gẫu cùng mọi người, từ sau khi vợ lão tam may cho bà áo khoác bông này thì bà rất thích đi ra ngoài. Không ra khỏi nhà thì làm sao có thể để cho mọi người biết vợ lão tam đối xử với bà rất tốt được chứ. Kết quả bà đã nhìn thấy lão tam hơn nửa năm không gặp đã trở lại.
Bà vui vẻ nghênh đón: "Lão tam, con đã về rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp