Chị dâu Phương và chị dâu Diệp cũng cười tạm biệt. Bảo Châu thấy những người xung quanh cũng thử muốn đến thử nếm cũng rất vui, cười đáp lại, nói lát nữa sẽ tìm họ trò chuyện rồi lại bận rộn với việc buôn bán.
Chu Vân Mộng cùng chị dâu Phương và chị dâu Diệp thì lặng lẽ lui về phía sau, ẩn mình khỏi đám đông. Những thứ cần mua họ đã mua gần hết, trực tiếp đi ra khỏi chợ nông sản.
Vì biết Chu Vân Mộng phải đến huyện, hai chị dâu vẫn như mọi khi, giúp cô xách đồ, để cô yên tâm đi. Chu Vân Mộng cảm ơn họ, dọc theo đường đất mà đi về phía huyện. Vì có nhiều người đi qua, đường đất cũng dần trở nên cứng rắn, dễ đi hơn trước. Cô chỉ đeo một cái túi, bên trong đựng bản thảo một tháng viết ở Nam Thành. Ở Nam Thành lười gửi, dứt khoát mang hết về đây gửi luôn.
Đến huyện, vẫn là chị ở bưu cục năm năm trước bận rộn ở trước cửa sổ. Chu Vân Mộng cười chào hỏi. Chị ở bưu cục: "Vân Mộng đến rồi à, chị còn đang nghĩ sao mấy năm nay em đều đặn như vắt chanh, thường nửa tháng đến gửi một lần bản thảo, sao lẫn này lại không thấy em đến nhỉ."
Những năm gần đây, Vân Mộng gửi bản thảo, phần lớn đều là mẹ cô mang đến, Vân Mộng thỉnh thoảng hai ba tháng cũng đến một lần. Gửi bản thảo xong thì trò chuyện với chị ấy, tình cảm vẫn luôn rất tốt.
Trước kia về Nam Thành, thường ở nửa tháng một tháng rồi về, ít khi ở lâu như lần này, hơn một tháng rưỡi. Chu Vân Mộng cũng không nói nhiều, chỉ cong mắt cười nói: "Tháng này em tích bản thảo lại, định mang đến gửi một thế, hôm nay làm phiền chị nhiều rồi.'
Chị ở bưu cục: "Em khách sáo gì với chị, đây vốn là công việc của chị mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT