Anh ba Chu cùng em gái vào phòng. Trong phòng, cửa mở toang.
Chu Vân Mộng kéo ghế tròn của bàn trang điểm ngồi xuống, anh ba ngồi vào ghế bàn học. Anh ấy kể hết mọi chuyện về chi phí, doanh thu, lợi nhuận, rồi cả cảm nhận của mình. Tiếp đó là chuyện anh cả và anh hai trong nhà cũng bỏ tiền ra làm ăn, cũng như nỗi lo của anh ấy về việc bán quần áo.
"Những người chịu bỏ tiền ra mua quần áo, một mùa mua một, hai bộ là cùng, vậy nên việc bán quần áo cũng không kéo dài được bao lâu."
Chu Vân Mộng cảm thán, anh ba mình kiếm được nhiều tiền như vậy mà không kiêu ngạo, còn nhìn thấu được vấn đề.
Cô nói: "Chúc mừng anh ba, lần đầu tiên anh làm ăn mà làm tốt quá."
"Còn về chuyện bán quần áo, một huyện thành chỉ có thể bán được một số lượng người nhất định. Nhưng không chỉ có huyện thành của chúng ta, trong thành phố của chúng ta có rất nhiều huyện thành, chỉ cần những huyện thành khác chưa bán tràn lan những loại quần áo này thì vẫn có nhu cầu. Hơn nữa, anh ba nhập hàng, cũng có thể thay đổi kiểu dáng và chủng loại để lựa chọn."
Anh ba cô nghe xong thì sáng mắt lên, như được khai sáng: "Em gái thật thông minh, là anh hồ đồ rồi, chỉ chăm chăm nhìn vào huyện thành của chúng ta."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT