Chu Vân Mộng hết ở cũ, mẹ Lâm dù không nỡ xa cô, không nỡ xa cháu gái, nhưng cũng không tiện ở lại đây nữa. Có mẹ Chu ở đây, lúc ở cữ thì gọi là giúp đỡ, lúc này mình vẫn ở đây thì còn ra thể thống gì nữa.
Bà nói với mẹ Chu và vợ chồng cô ba về việc phải về nhà, còn nói: "Tôi phải về quê, đến lúc các con về ăn Tết là lại có thể gặp rồi cũng chỉ còn chưa đến một tháng nữa thôi".
Vài ngày trước vừa bước sang tháng 1 năm 1976.
Mẹ Chu nghĩ cũng phải, bên nhà mẹ Lâm còn có con trai, cháu trai, cháu gái, đương nhiên không thể chỉ nghĩ đến bên này được. Ban đầu chỉ nói đến thăm vài ngày, thoáng cái đã gần một tháng rưỡi rồi, không thể để mẹ Lâm khó xử được.
Lâm Tân Bình và Chu Vân Mộng cũng gật đầu ủng hộ việc mẹ Lâm về nhà.
Chu Vân Mộng cười nói: "Đến lúc chúng con về ăn Tết, Nghi Nghi cũng được hơn hai tháng, tinh thần cũng tốt hơn, chắc chắn sẽ thích mẹ chơi cùng".
Bây giờ đứa trẻ này chỉ cần thức là thấy có người thì nhất định phải chơi với người, nó á á á vài tiếng phải có người ồ ồ ồ đáp lại thì mới vui vẻ được một lúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play