Nghe nói đến chuyện xà phòng, Vân Mộng liền gật đầu nói: “Được thôi. Bạn cùng lớp cho tôi xà phòng đó ở quê nhà tôi, đợi khi về tôi sẽ nhờ cô ấy giúp đỡ, khi nào có người từ thành phố Thượng Hải trở về sẽ nhờ mua thêm một ít.”
“Đại lần sau đến quân đội, tôi sẽ đem theo.”
Nghe được những lời chắc chắn như vậy, chắc hẳn không phải thuận miệng nói ra, mà nó đã được tính toán sẵn.
Chị gái nghe vậy rất vui vẻ, liên tục trả lời: “Được, vậy cảm ơn cô gái trước, nhớ chú ý trên đường trở về.” Hai người trò chuyện thêm vài lời.
Đợi đến khi Chu Vân Mộng vẫy tay tạm biệt rời đi, chị gái có chút miễn cưỡng không muốn chia tay, nhắc đi nhắc lại nhiều lần nhớ đến bưu cục tìm cô ấy.
Cô mỉm cười đồng ý trước khi rời bưu cục.
Cô cũng không vội quay lại chợ nông sản nên chỉ tìm một góc râm mát để mở hồi âm mới nhận. Ngày đó cô cũng không vội mở thư trả lời của Hướng Thiên Chí, vẫn có thể chịu đựng về đến nhà mớ đọc. Có sự tự tin nhất định vào bản thân, trong năm qua cô đã viết thể loại nội dung như vậy vô số lần và ngày càng thành thạo hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play