Thập Niên 70: Xuyên Thành Nàng Dâu Lười

Chương 113


6 ngày

trướctiếp

Báo Công nhân thành phố là sau khi cô vừa xuyên sách không lâu, lần đầu tiên chạy đến bưu điện tìm hiểu tin tức gửi bản thảo thì biết được. Lúc đó còn có báo Nông thôn thành phố, báo tuần tỉnh và tạp chí Câu chuyện thanh niên.
Khi ấy cô lợi dụng thời cơ viết những bài viết liên quan đến thu hoạch vụ thu gửi cho báo Nông thôn thành phố và báo tuần tỉnh, còn báo Công nhân thành phố thì bị gác lại. Đợi đến khi hai bài viết sau được đăng lên, thành công đắp nặn hình tượng mình viết văn rất giỏi trước mặt người Lâm gia, cô lại càng không có ý định viết văn gửi bản thảo cho báo Công nhân thành phố. Thể loại văn chương này không hề dễ viết, tốn nhiều công sức hơn, độ dài nghìn chữ cũng không cao, độ ưa chuộng còn lâu mới so được với truyện thanh niên và truyện dài. Nhưng khi đang trò chuyện với Nhiêu Hiểu Thanh, Chu Vân Mộng bỗng nhiên có cảm hứng, đây không phải là tư liệu thực tế của công nhân sao? Nếu như việc này thành công, lợi ích mà Nhiêu Hiểu Thanh có thể đạt được sau khi đăng lên báo là khỏi phải bàn. Đến lúc đó, đừng nói là duy trì quan hệ với Nhiêu Hiểu Thanh, thậm chí còn có thể giữ chút liên lạc với mẹ đẻ, nhà chồng của cô ấy.
Lâm gia. Sau khi Chu Vân Mộng trở về phòng, lấy ra hai phong thư. Một bức là bản thảo câu chuyện thanh niên, một bức là Lâm Tân Bình gửi tới. Đã quen đọc lại nội dung bản thảo, cô lựa chọn xem hồi âm của Lâm Tân Bình trước. Chữ viết trên giấy như nước chảy mây trôi, ngòi bút sắc bén. Vẫn hay nói nét chữ nết người, nhưng Chủ Vân Mộng lại cảm thấy lúc đón năm mới khi ở chung Lâm Tân Bình là người rất ôn hòa. Có điều tham gia quân ngũ phải thường xuyên làm nhiệm vụ, với lại năm nay chỉ mới hai mươi bốn đến vị trí phó đội trưởng rồi. Trong nguyên tác, anh là nhân vật ưu việt cả hơn nam chính, lại nhìn nét chữ này cô cảm thấy nó vốn dĩ nên như vậy.
Trong thư đầu tiên Lâm Tân Bình báo bình an cho cha mẹ, nói ở trong quân đội mọi chuyện đều tốt đẹp. Tiếp theo chính là hồi âm cho cô. Đã nhận được khô bò, lúc ấy các chiến hữu ăn thử đều rất thích, anh ăn cũng cảm thấy mùi vị rất ngon, cảm ơn cô cố ý mua thịt để cho người nhà làm thành khô bò gửi cho anh. Rồi đến chuyện cô đạp xe đạp đến thị trấn và nhà mẹ đẻ rèn luyện, nói rằng xe đạp xem như là một cách phát huy được tác dụng nên có của nó, tỏ vẻ ủng hộ chuyện cô tản bộ cùng sơn trà sau bữa cơm tối, hy vọng cô có thể tiếp tục kiên trì.
Chu Vân Mộng đọc đến đây buồn cười lắc đầu. Lần đầu tiên cô viết thư cho người khác, đối phương có thể đáp lại từng câu từng chữ từng lời nói trong thư của cô như vậy, mặc dù nói đậm chất phong cách cán bộ kỳ cựu, nhưng cũng làm cho người ta vui vẻ. Ít nhất mỗi câu mình nói, đối phương đều rất coi trọng. Cô ấy nhìn tiếp xuống phía dưới. Lâm Tân Bình còn học theo cô chia sẻ cuộc sống của mình trong bộ đội, vận động buổi sáng, ăn cơm ở nhà ăn, huấn luyện hàng ngày, sau bữa cơm chiều đọc sách ở ký túc xá...
Ngoại trừ phần huấn luyện thuộc về bí mật quân sự, hình như không có chuyện lặt vặt gì khác là không kể. Toàn bộ quá trình Chu Vân Mộng đều mỉm cười đọc từ đầu đến cuối.
Vốn nghĩ nhận được hồi âm coi như xong nhưng Lâm Tân Bình trả lời nghiêm túc như vậy, mình không có hồi âm lại cũng không tốt lắm. Nhưng gần đây thật sự không có gì để viết. Chờ sau khi hoàn thành xong báo Công nhân thành phố rồi hồi âm vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp