Ngay cả khi buổi biểu diễn vào đêm Giáng sinh có thành công rực rỡ thì đối với Thang Chi Niệm, nó chắc chắn giống như bọt biển đầy màu sắc sẽ vỡ ngay từ cú chạm đầu tiên.
Khi cô đứng trên sân khấu, nhìn xuống chỗ ngồi khán giả đông nghẹt, trong đầu hiện lên một số câu hỏi: Họ đến từ đâu? Giữa họ có mối liên kết gì không?
Trên thực tế, trong vài tháng đến học tại trường Quốc tế Hằng Dự, Thang Chi Niệm đã quen biết tất cả mọi người trong lớp, nhưng chỉ là mối quan hệ hời hợt. Nhiều lúc, cô có ảo giác rằng dường như cô đến đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ. Trong giấc mơ này, cô nhìn thấy đủ thể loại người và làm được nhiều điều đáng kinh ngạc. Cô biết rất rõ sớm muộn gì cũng sẽ có ngày mình ra đi, nên cô không cần lo lắng và muốn làm gì thì làm. Nhưng thực chất, cô biết rất rõ rằng mình chẳng là gì trong thế giới của người khác. Cô giống như nhân vật quần chúng đằng sau nhân vật chính trong một bộ phim truyền hình, dù có lời thoại, động tác và khuôn mặt nhưng không ai quan tâm đến sự tồn tại của cô.
Khi thức dậy vào ngày hôm sau, cảm giác trống rỗng sau khi tỉnh dậy từ giấc mơ càng trở nên mãnh liệt hơn, đặc biệt là sự im lặng xung quanh.
Thang Chi Niệm ngơ ngác ngồi trên giường một lúc, ánh mắt tự nhiên chú ý tới bó hoa hướng dương rực rỡ xinh đẹp đặt trên bàn học, như muốn yên lặng an ủi cô, tất cả những điều này đều là sự thật.
Sau lễ Giáng sinh, nối tiếp là Tết dương lịch, và kỳ nghỉ đông không còn xa nữa.
Có lẽ trong thâm tâm càng mong chờ kỳ nghỉ Tết Nguyên Đán hơn, chứ không phải Tết dương lịch hay lễ Giáng sinh, nên trong những ngày nghỉ lễ Giáng sinh và Tết dương lịch, Thang Chi Niệm chỉ ngoan ngoãn ở trong phòng chăm chỉ học tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT