Lúc Thang Chi Niệm mang theo chiếc bánh được đóng gói tinh xảo trở về Cận gia thì đã quá giờ ăn lâu rồi, mặt trời mùa đông lặn sớm hơn, hiện giờ bên ngoài trời đã tối đen như mực.
Thang Nguyên luôn rất ủng hộ Thang Chi Niệm ra ngoài chơi cùng bạn học nhiều hơn, quen biết nhiều người dân bản địa ở thành phố Hằng Dự, sau này nếu cô muốn làm việc và sinh sống ở thành phố này thì cũng xem như có thêm người bạn, có thêm con đường.
Thang Chi Niệm cũng mang một chiếc bánh ngọt về cho mẹ, trong lòng Thang Nguyên rất vui, nhưng ngoài mặt lại nói: “Lãng phí tiền làm gì? Mẹ đâu thích ăn những thứ này.”
“Chưa ăn sao biết không thích chứ?” Thang Chi Niệm dứt khoát múc một thìa đút cho mẹ.
Thang Nguyên thử một miếng, đưa ra đánh giá cao nhất của người trong nước về món tráng miệng: “Không ngọt, ngon lắm.”
Miếng bánh còn lại, Thang Chi Niệm mang về phòng mình. Vốn dĩ cô muốn đưa chiếc bánh này cho Cận Vu Thân, nhưng lại không tìm ra lý do gì để đưa chiếc bánh này cho cậu được tự nhiên.
Nhấp vào khung chat của Cận Vu Thân trên điện thoại, cuộc trò chuyện cuối cùng của họ kết thúc cách đây hai tuần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT