Chuong 64

Cô cảm thấy chính mình giống như mèo nhỏ thèm ăn, cái gì cũng muốn ăn.
Nhưng thật sự đã lâu rồi cô không có ăn sủi cảo, mặc kệ là nhân gì cô cũng muốn ăn một miếng.
Tiệm cơm có một tấm mành thật dày, thỉnh thoảng bị gió bắc thổi vén lên một góc, tiếng gió rất nhẹ như tiếng hít thở.

Phó Lê đỏ mặt, như là đóa hoa hồng phấn nở rộ vào mùa đông, thu hút ánh nhìn của mấy vị khách xung quanh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play