Khương thị rũ mắt bắt đầu hầu hạ, bà ta tay chân vụng về, thậm chí cố ý muốn chọc giận lão thái thái. Lão thái thái cũng không tức giận, liền bảo Huệ ma ma lấy một cây thước lại đây.

Bà ta làm sai một lần liền đánh tay một lần.

Rất nhanh, Khương thị cũng biết thu liễm lại.

Đối với lão thái thái mà nói, làm một bà mẹ chồng xấu xa khó hơn làm mẹ chồng tốt rất nhiều, nhưng người xấu này bà ấy nhất định phải làm.

...

Ngày hôm sau.

Tiêu Vân Chước gọi Tùng Thúy truyền lời cho Khương gia, đã đến đúng chỗ.

Cữu cữu và cữu mẫu Khương gia nghe những chuyện này cũng vô cùng khiếp sợ, đương nhiên, càng nhiều hơn vẫn là phẫn nộ.

Mấy năm nay bọn họ vẫn luôn dặn dò nữ nhi chăm sóc Khương thị thật tốt, lấy lòng Khương thị, nếu có thể gả đến Tiêu gia, vậy thì càng tốt hơn.

Ngay từ đầu cũng quả thật là vì tiền đồ của Khương Nguyên, nhưng vài năm sau, tình cảm giữa bọn họ và Khương Nguyên dần dần nhạt bớt, mục đích cũng liền thiếu đi mấy phần thuần túy.

Khương Nguyên tối hôm qua đã trở lại, người một nhà còn giống như trước cung phụng nàng ta.

Vốn cho rằng nàng ta trở về là để thăm phụ mẫu, không nghĩ tới là trở về tị nạn.

Nàng đắc tội Tiêu gia không nói, còn bị Quản gia đuổi ra ngoài, thanh danh bên ngoài càng thối, hy vọng nàng ta gả được cho người tốt càng là không có khả năng!

“Sao ta lại sinh ra một nữ nhi ngu ngốc như con chứ? Đã không có bản lĩnh thì đừng có đi tranh giành với biểu tỷ của con. Bây giờ thì hay rồi, biểu tỷ của con nói muốn gọi người đi điều tra phụ thân con kia kìa! Nếu như nhà ta không còn công việc này nữa, cả nhà cứ chờ uống gió tây bắc đi!” Khương mẫu trước kia hiền hòa, nhưng lúc này cũng nổi giận.

Dù sao bà ta cũng phải nghĩ đến lợi ích của những đứa con khác của mình...

Khương Nguyên lạnh lùng nhìn bọn họ: “Năm đó các ngươi cam lòng đưa con ra ngoài thì cũng nên đoán được con có một ngày bị người đuổi ra ngoài!”

“Chúng ta lúc ấy không phải là vì tốt cho con sao!?” Khương mẫu sửng sốt một chút, sau đó cả giận nói: “Năm đó ta biết Tiêu gia là nơi chốn tốt để tới đó, nhưng ta cũng không nỡ bỏ con mà. Nhưng con tự vấn lòng mình xem có phải lúc ấy hận không thể để Khương Ôn Ngọc làm mẹ ruột của con hay không! Bà ta cho con y phục, đồ trang sức, con vui đến như vậy, nếu khi đó ta mang con về thì có phải con hận ta cả một đời rồi không?!”

Khương Nguyên chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói chuyện.

Khi đó nàng ta còn nhỏ, thích mấy thứ tốt có gì là sai?

Tổ phụ của nàng ta cũng xuất thân Tiến Sĩ, cũng từng làm đến chức quan tam phẩm!

Nếu không phải phụ thân vô dụng, tổ phụ vừa đi, ông ta suýt nữa bị người ta ép ra kinh thì Khương gia bọn họ cần phải nhìn sắc mặt người ta sao?

Nếu nàng ta thành công thay thế Tiêu Vân Chước, dựa vào Tiêu gia hay là Quản gia gả cho một vọng tộc hiển quý thì hiện giờ phụ mẫu sẽ trách nàng ta à?

Bọn họ sẽ chỉ nịnh bợ nàng ta mà thôi!

“Cháu gái kia của ta rất lợi hại. Ta đã sớm phát hiện chuyện Ôn Ngọc dưỡng bệnh có gì đó không đúng rồi, lúc này mới không dám tùy tiện tới cửa. Giờ thì hay rồi, cũng bởi vì đồ khốn nạn như con mà công việc béo bở kia của ta cũng không còn nữa!” Khương cữu cữu cũng rất bối rối: “Đưa đi! Gả nó đi thật xa đi!”

Công việc béo bở?

Khương Nguyên thật sự là không để mắt đến cả nhà này.

Ba dưa hai táo kia, tính là công việc béo bở gì chứ?

Buồn cười chính là, ở trong mắt mấy gia đình huân quý kia chẳng qua chỉ là con kiến tùy tiện bóp chết mà thôi, buồn cười phụ thân nàng ta còn quý trọng như vậy!

“Lão gia! Có bà mối tới!” Đúng lúc này, hạ nhân tiến đến bẩm báo: “Ân công tử cố ý cầu hôn cô nương nhà chúng ta, làm chính thê!”

Ân công tử?

Hai vợ chồng cùng Khương Nguyên sắc mặt đều thay đổi.

Ân công tử là người yếu sinh lý, thế nhân đều biết...

“Không phải nói, Ân công tử này... sắp bệnh chết sao? Làm sao lại cưới vợ?” Khương phụ theo bản năng hỏi.

Nữ nhi mới bị Tiêu gia đuổi ra, Ân công tử đã đưa tin tới, cho nên ông ta cũng có ấn tượng vô cùng sâu sắc với người này.

Khương phụ lập tức sai người hỏi, vừa hỏi, liền càng kinh ngạc.

Ân công tử đích thật là bệnh sắp chết, cho nên hắn nói, nếu Khương gia nguyện ý gả nữ nhi, liền nguyện đem toàn bộ của cải tích góp được lúc trước tặng cho Khương gia làm sính lễ...

Khương phụ không muốn, dù sao thì gả nữ nhi cho người yếu sinh lý, ông ta có thể có thanh danh tốt gì, nhưng...

Toàn bộ của cải...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play