Đúng lúc này, Tưởng Thừa Tinh từ trong WC đi ra, lúc đi ngang qua chỗ Hàn Định Dương bèn vỗ vỗ vai anh: “A Định, lúc sáng tôi thấy cậu đi dạo siêu thị mua trà táo đỏ. Không phải gần đây tuốt súng hơi nhiều nên hao tổn khí huyết đấy chứ? Ha ha ha…”
Hắn nói xong mấy câu này mới phát hiện Tạ Nhu cũng ở bên cạnh, thật thô lỗ.
Hàn Định Dương nháy mắt suy sụp. Tưởng Thừa Tinh thấy tình thế không đúng, ngượng ngùng cười một cái rồi nhanh chóng chạy đi.
Tạ Nhu đỏ mặt, nhìn khuôn mặt giăng đầy mây đen của Hàn Định Dương, lại nhìn sang thùng rác, cực kỳ xấu hổ.
“Anh đúng là… Sao tặng đồ mà không nói gì thế?”
Tạ Nhu thẹn thùng cười giả lả, nhìn thùng rác rồi nói: “Để em lấy nó lên.”
Hàn Định Dương duỗi tay kéo cổ áo cô, xách đến bên cạnh: “Lần sau muốn ném vât gì thì nhớ tìm hiểu rõ ràng trước hẵng ném.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT