“Hừ…” Tùng Nguyệt Trần khẽ cười nhếch môi, đôi mi dài che khuất đôi mắt đầy khinh bỉ, nhưng giọng vẫn giữ vẻ ôn hòa: “Bạch Cốt Phu Nhân mỹ lệ vô song, hà tất phải để ý đến dung mạo nhạt nhẽo của Nguyệt Trần?”
“Không đáng đâu.”
Trong lúc Bạch Cốt Phu Nhân và Tùng Nguyệt Trần cợt nhả với nhau, Giang Bánh Bánh truyền âm cho lão Hoàng: “Xem ra sư đệ của ngươi làm việc cho Ma Vực cũng chẳng dễ dàng gì, ha ha!”
Lão Hoàng: “Đáng đời tên chó đó.”
Bên kia, Tùng Nguyệt Trần dù bị ép buộc nhưng vẫn không chịu khuất phục. Bạch Cốt Phu Nhân vội tìm Tạ Ánh Nam, đành phải tạm thời bỏ qua.
Nàng uyển chuyển bước đi, đôi chân trần đặt lên đỉnh tảng đá, ngón tay ngọc khẽ gảy đàn tỳ bà.
Dưới ánh trăng, một mỹ nhân ôm tỳ bà là một cảnh đẹp tuyệt vời, nhưng cánh tay lộ xương trắng của nàng khi búng dây đàn lại khiến khung cảnh không còn đẹp đẽ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play