Lại qua hai ngày, gần tới thời điểm tổ chức đại hội thể dục thể thao vào tháng sau, giáo viên lãnh đạo đứng trên bục giảng phát biểu.
Từ Đăng đứng dưới sân vận động, cảm thấy thất thần. Cậu nhớ lại cuộc gặp gỡ gần đây với Từ Hoài, khi Từ Hoài hỏi về người mù. 
Người đó từ nông thôn đến, nếu như Từ Hoài thực sự làm gì đó, người mù chắc chắn sẽ không có cách nào phản kháng. Từ Đăng tự nhiên không nói gì về việc này.
Về chuyện ăn cơm vào cuối tuần, Từ Đăng cũng thẳng thừng từ chối. Cậu muốn dành thời gian bên người mù, mà gia đình đối với cậu mà nói, giờ đã không còn quan trọng nữa.
“Lần này tổ chức đại hội thể dục thể thao, hi vọng các bạn học có thể thư giãn tâm trạng, giảm bớt áp lực, với tâm thế tốt nhất chào đón kỳ thi đại học...” Giáo lãnh đạo nói với giọng dõng dạc, kết thúc phát biểu bằng lời chúc: “Chúc các bạn học đều có thể đạt được thành tích xuất sắc, hiện tại tuyên bố đại hội thể dục thể thao chính thức bắt đầu!”
Quý Tử Dương đứng bên cạnh Từ Đăng, không khỏi liếc nhìn thiếu niên, thắc mắc không biết cậu đang suy nghĩ gì mà lại có vẻ thất thần. 
Hắn ho nhẹ một tiếng, nói: “Bắt đầu rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play