Họ xuống xe dưới chân núi. 
Tài xế hơi nghi hoặc hỏi: "Muộn như vậy sao cậu lại đến đây? Công viên buổi tối không mở cửa mà."
Ân Tuần hờ hững đáp: "Tôi sống ở gần đây." 
Tài xế không hỏi thêm gì và rời đi.
Từ Đăng còn quay sang làm mặt quỷ với tài xế, sau đó mới nhanh chóng đuổi theo Ân Tuần. Ân Tuần nở nụ cười nhẹ nhàng.
Về đến nhà, Từ Đăng chân thành nói với Ân Tuần: "Cảm ơn anh, hôm nay tôi rất vui vẻ." Cậu đã lâu không có những giây phút vui vẻ như vậy kể từ khi chết.
Ân Tuần với vẻ mặt ôn nhu đáp: "Sau này cũng có thể như vậy." Cậu không cần lo lắng, không cần sợ hãi. Cậu có thể sống một cách tự do, không cần kiêng dè gì cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play