Từ Đăng nhìn Ân Tuần, chẳng hiểu vì sao trong lồng ngực bỗng nhiên có cảm giác gì đó mạnh mẽ, như đang nhúc nhích. Thế nhưng... Cậu rõ ràng đã không còn cảm giác tim đập.
Từ Đăng quay mặt đi, lắp bắp nói: "Tôi, chúng ta về thôi, thật chậm..."
Ân Tuần khẽ cười: "Được."
Dù người mù không nhìn thấy gì, nhưng Từ Đăng vẫn cảm thấy hơi thẹn thùng, không dám nhìn Ân Tuần nữa. Về đến nhà, cậu lập tức khép cửa phòng lại.
Nhưng tối đến, cậu không thể ngủ được.
Cậu bây giờ chính là cô hồn dã quỷ không có nhà. Dù đã nhận ra điều đó từ lâu, cậu vẫn cảm thấy có chút khó chịu. Một mình trong căn phòng, cảm giác cô đơn vẫn hiện hữu.
Từ Đăng lăn qua lăn lại trên giường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT