"Bà ơi, múc canh cho cháu thôi, hôm nay cháu có món này ngon lắm!" Nói xong, Tiểu Xuân đưa hai cái bánh ngô ra, nở nụ cười đắc ý, suy nghĩ một chút, rồi chia bánh ngô làm bốn phần, cầm lấy nửa miếng, cười cười lộ ra hàm răng trắng nõn, như thể có được bảo bối vậy.

Bà nội của Tiểu Xuân kinh ngạc cầm lấy bánh ngô nhìn nhìn: "Tiểu Xuân, đây là lấy từ đâu ra?"

Đột nhiên sắc mặt thay đổi: "Không phải cháu đi ăn cắp chứ?" Nhà bà ấy đúng là nghèo nhưng làm người ngay thẳng, đó giờ không có việc đi trộm đồ người khác.

Tiểu Xuân vội vàng nói: "Là mẹ Tiểu Lan cho, hôm nay cháu xuống sông bắt cá, cháu đưa cá cho nhà Tiểu Lan, mẹ cậu ấy cho cháu, không phải cháu đòi đâu!"

Bà nội của cậu nghe thế, liền cười tươi như hoa nói: “Ôi, còn được tốt thế cơ à!” Cá sông vừa tanh vừa có gai mà có thể đổi lấy bánh ngô, chuyện tốt như này mà mỗi ngày đều có thì bà ấy sẽ bảo cha của Tiểu Xuân đừng đi tưới ruộng cho nhà Trương Đại Tài nữa mà đổi thành đi bắt cá đi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play