Thẩm Tiêu tính chuẩn bị đi lên lầu, nhưng tự nhiên lại đánh cong một vòng, ném mình vào sô pha, trầm mặc mà sinh hờn dỗi.
Nhưng mà bóp tiền lại nằm gọn trong tay, nếu đổi thành trước kia, anh mà biết quà tặng cho mình và chú Lý cùng một cấp bậc, khẳng định không nói hai lời, anh sẽ trực tiếp ném xuống.
Nhưng càng ngày anh càng cảm thấy bản thân không biết giận với bất kỳ hành vi nào của bé con nhà mình. Cũng không đúng, trước mặt người ngoài, anh vẫn là như vậy, chỉ là ở trước mặt bé con, anh mới không có biện pháp nào, chỉ đành bó tay đen mặt.
Giống như hiện tại, tuy rằng tức giận bỏi vì bản thân không phải người duy nhất nhận được quà, nhưng anh vẫn yêu thích món quà này đến mức không muốn buông tay. Đây chính là lần đầu anh chính thức nhận được quà của bé con. 
Chú Lý thấy anh nằm dài nơi đó nhìn chằm chằm nghiên cứu bóp tiền, ngầm cười trộm, nghĩ thầm: Tiên sinh cũng thật dễ dỗ, buổi sáng còn thở phì phì mà đi làm, buổi tối trở về chỉ cần một cái bóp tiền là có thể thu phục. Quả nhiên, tiểu thư chính là khắc tinh của cậu ấy.
Chờ Thẩm Du xuống lầu, thì nhìn thấy Thẩm Tiêu nằm bẹp ở trên sô pha, chân dài đặt trên bàn trà, trong tay còn cầm bóp tiền, lăn qua lộn lại, rồi mở ra khép lại. Hơn nữa bao da còn phình phình, chắc là đã bỏ đồ vào trong.
Lúc đi xuống, Thẩm Du cố ý phát ra âm thanh để anh nghe được, thấy anh dùng tốc độ tay nhanh nhất có thể nhét bóp tiền vào dưới mông mình, sau đó giả bộ không có việc gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play