Thẩm Tiêu dừng xe, cũng không nóng nảy xuống xe, mở khóa di động, lại nhìn định vị, điểm đỏ biểu hiện tên kia còn ở nhà, căn bản không có di chuyển.
Sắc mặt của anh nháy mắt nặng nề, chẳng lẽ anh đã đoán sai? Thật ra con nhóc đó không ngại anh ra ngoài hẹn hò “ăn bữa tiệc lớn” với Bạch Mộ Tình?
Nhớ lại tình cảnh mấy ngày nay, Thẩm Du như ném mất hồn, cũng hờ hững với anh, làm anh tức mà không có chỗ để phát tác.
Như là đã trở lại trạng thái thật lâu thật lâu trước kia, luôn sợ hãi, tránh né anh, hận không thể biến bản thân thành người trong suốt, cho dù anh nhét cái gì vào miệng con bé, con bé đều trơ cái mặt trắng bệch ra, yên lặng mà ăn, hoàn toàn là bộ dáng nhẫn nhục chịu đựng. 
Lúc trước không có đối lập, anh chỉ cảm thấy con bé giống như động vật nhỏ, bộ dáng bị kinh hãi thật vui mắt, nhưng trải qua mấy ngày này. Anh nhìn con bé chậm rãi chuyển biến từng bước một, giống như một tấm ảnh đen trắng được nhuộm màu sắc, cuối cùng trở nên sặc sỡ, hoạt bát động lòng người, làm người xem nhiều vài lần đều cảm thấy tâm trạng trở nên tươi đẹp.
Anh tuyệt đối không cho phép bức ảnh lại phai màu …
Âm thanh thông báo cuộc gọi đến cắt ngang suy nghĩ của Thẩm Tiêu, anh nhìn vào màn hình di động, chau mày chuyển cuộc gọi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play