Lúc bước vào phòng cấp cứu xử lý miệng vết thương, Thẩm Du muốn đi theo vào, nhưng lại bị Thẩm Tiêu ngăn lại, nhẹ giọng dỗ dành: “Em ở bên ngoài chờ chung với Viên Duyệt và Tư Đồ Dật, anh tự mình đi vào là được.”
Thẩm Du nắm chặt vạt áo của anh không chịu buông tay, lắc đầu: “Để em đi vào chung với anh đi.”
Thẩm Tiêu ngày thường đều rất dễ nói chuyện, rất nhiều chuyện cũng đều cố gắng nghe theo cô, lần này lại kiên quyết không đồng ý: “Em ngoan ngoãn ở bên ngoài chờ anh, anh sẽ đi ra nhanh thôi.”
Thẩm Du vẫn quật cường mà cúi đầu kéo quần áo của anh.
Viên Duyệt đứng bên cạnh nhìn đến sốt ruột, bước lên hỗ trợ khuyên nhủ: “Chị mau buông tay để anh của chị đi vào trong cấp cứu, máu chảy sắp hết rồi kìa.”
Thẩm Du nghẹn ngào mà nói: “Vết thương này vì em mà có, vậy tại sao không cho em đi vào chung, anh cho em đi vào đi, em năn nỉ đó!!!”
Thẩm Tiêu chịu không nỗi mỗi khi nhìn thấy cô khóc thút thít, lập tức mềm lòng, thở dài: “Được rồi, em đi vào đi, nhưng sau khi vào, anh không cho phép em lại khóc tiếp.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT