Chú Lý đang làm cỏ xung quanh đám rau thơm của ông, tiểu thư thích ăn lẩu, ông cảm thấy này đợi rau thơm lớn lên là có thể có tác dụng của nó.
Nhìn tán là xanh mượt, chú Lý lòng tràn đầy vui mừng.
Chó ngáo và Tiểu Bạch ở bên cạnh lăn trên nền đất, chú Lý sợ chúng nó lăn lên đám rau của mình, vội vàng đuổi chúng nó đi: “Đi đi đi, rau thơm này là nguyên liệu quan trọng trong nồi lẩu của tiểu thư, đừng tới quấy rối.”
Thật vất vả mới đuổi chó ngu và mèo ngốc đi, chú Lý vừa lòng mà đứng thẳng lưng, sau đó vươn tay ra sau eo đấm đấm cái hông già của mình, vẫn là già rồi, cong eo một thời gian giống như cùng nắn xương đau nhức vô cùng. 
“Chú Lý! Chú Lý!!!” Giọng Thẩm Du nghe tới vô cùng lo lắng, tiếp theo nhìn thấy cô như đầu tàu điện cao tốc, chạy từ trong phòng ra vườn.
Cô đã gấp đến mức hoang mang lo sợ, căn bản không chú ý dưới chân, chạy nhanh qua đi, dẫm dẫm dẫm, rau thơm mới vừa nhú ra đôi chút ra đã bị cô dẫm bẹp dí.
“Chú Lý!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play