Mưa suốt buổi sáng đến giữa trưa mới ngừng, trong không khí vẫn còn chen đầy hơi nước, trong nhà ngoài sân, nơi nơi đều ẫm ướt.
Nghe nói muốn đốn củi, Thẩm Tiêu buồn bực vài giây, nhưng vẫn lấy ra nhiệt tình, dọn ra một đống gỗ đến giữa sân, lấy rìu, thử thử, sau đó tự an ủi: Đốn củi là loại thể lực sống, chắc là không làm khó được anh.
Thẩm Du trốn ở trong góc cửa lớn nhìn lén ra bên ngoài, thấy anh ra dáng ra hình đặt khúc gỗ lên cọc, sau đó giơ rìu lên cao cao bổ xuống.
Sức lực Thẩm Tiêu thật sự rất lớn, anh đã từng có thể dễ dàng nâng một người đàn ông cao lớn như Từ Túc lên cao, làm một đám người dọa chết khiếp. 
Chắc đốn củi chỉ là chuyện nhỏ với anh.
Ngay lúc Thẩm Du ở trong lòng lén cổ vũ cho anh, chỉ thấy anh nhanh chóng bổ rìu xuống. Kết quả, bổ không trúng, rìu trực tiếp chém thẳng xuống cọc gỗ, bởi vì lực quá lớn, trong lúc nhất thời anh không nhổ ra được.
“Phì……” Thẩm Du nhìn rất buồn cười, che miệng cười trộm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play