Lục Kiến Vi lắc đầu: "Tỷ không đói! Sư đệ có muốn ăn gì không?"
Lục Trường Lan đáp: "Nếu sư tỷ không đói thì đệ cũng không đói."
Lục Kiến Vi nhìn anh: "Nếu sư đệ đói thì cứ nói! Tỷ không đói là chuyện của tỷ, đệ đừng cố nhịn."
Lục Trường Lan nắm lấy tay áo cô, nhẹ nhàng nói: "Sư tỷ! Đệ thực sự không đói! Chúng ta hãy đến bệnh viện."
Lục Kiến Vi không hỏi thêm.
*xk***
Khi bọn họ đến bệnh viện đã hơn chín giờ tối.
Bệnh viện vắng vẻ nhưng tin tức về hai mẹ con Lương Nhã đã lan rộng, mọi người đều biết trong nhà mẹ con họ có người phóng thích khí độc.
May mắn, đó không phải là sự thật.
Lục Kiến Vi hỏi phòng bệnh của Lương Nhã và khi hai người đến nơi thì thấy Lương Nhã đã tỉnh nhưng cô nàng không nhận ra họ.
Mẹ của Lương Nhã nói: "Hai vị chính là đạo trưởng từ hiệp hội đạo giáo đã gọi điện thông báo trước đó phải không?"
Lục Kiến Vi gật đầu: "Đúng vậy! Lúc đó, chúng tôi ở ngay cổng ra vào."
Mẹ của Lương Nhã nhớ lại việc thanh kiếm gỗ đào bay vào cứu mình... Ngay lập tức tỏ ra kính trọng.
Thế giới này quả thực có cao nhân.
Lục Trường Lan lấy cho Lục Kiến Vi một chiếc ghế.
Lục Kiến Vi hỏi: "Lương Nhã! Cô đã từng thấy con ma đó chưa?" Lương Nhã lắc đầu, giải thích: "Tôi không biết cô ta là ai?! Nhưng có thể là cựu học sinh thuộc trường học của chúng tôi nên chắc chắn có thể tìm được hồ sơ của cô ta.
Mỗi khóa tốt nghiệp đều có ảnh, thường được đăng trên trang chính thức."
Lục Trường Lan bình luận: "Mạng xã hội mới chỉ phổ biến vài năm gần đây."
Con ma nữ kia đã xuất hiện hơn chục năm trước, chắc chắn không thể Tìm thấy trên mạng xã hội.
Lục Kiến Vi suy nghĩ một lúc, hỏi: "Trường của cô có những truyền thuyết truyền miệng không?! Như về những sự kiện linh dị?"
Hầu hết các trường học đều có những truyền thuyết như vậy.
Lương Nhã nhớ lại, gật đầu: "Có thì có! Nhưng tôi không chắc nó có liên quan đến ma nữ này không... Vì đó đã là chuyện của rất nhiều năm trước."
Lục Kiến Vi khuyến khích: "Không sao! Cứ kể đi."
Lương Nhã bắt đầu kể: "Thực ra, tôi cũng chỉ mới biết gân đây, từ một bài đăng trên diễn đàn... Nói về một nữ sinh viên chết..."
Trường học được thành lập được hơn mười năm nhưng sự phát triển thực sự chỉ diễn ra trong vòng năm năm gần đây, nhờ có nhiều sinh viên tốt nghiệp với thành tích nổi bật.
Sau khi trường học được thành lập không lâu thì xuất hiện tin đồn về một nữ sinh viên bị sát hại trên đường về sau buổi tự học và thi thể học sinh đó được phát hiện trong một lớp học.
Do trùng vào mùa hè, khi thi thể được phát hiện đã bắt đầu phân hủy, tạo ra cảnh tượng rất ám ảnh.
Thực chất, theo bài viết trên diễn đàn, hiện trường ban đầu của vụ án không phải là lớp học mà thi thể sau đó mới được chuyển đến đó.
Bằng nghiệp vụ chuyên nghiệp, cảnh sát nhanh chóng xác định thủ phạm là hai người công nhân xây dựng và sau đó, bọn chúng đã bị bắt giữ.
Lục Kiến Vi nói: "Vậy chắc chắn đó là cô ta rồi! Các người vô tình chơi trò chơi gọi hồn ngay trên đất của người ta."
Dù không phải trò "Bốn Góc" mà là "Bút Tiên" thì hồn ma gọi ra cũng sẽ là cô ta
Lương Nhã lắp bắp: "Chúng tôi không hề biết đó là lớp học nào... Cũng không ngờ là chúng tôi lại xui xẻo như vậy..."
Nếu biết trước, họ chắc chắn sẽ không bao giờ dám thử.
Lục Kiến Vi nói: "Mọi chuyện đã qua, cô có suy nghĩ nhiều cũng không ích lợi gì! Sau này nhớ đừng tham gia những trò chơi mạo hiểm như thế này nữa."
Ngay lập tức, Lương Nhã gật đâu thể hiện quyết tâm không bao giờ tham gia những trò chơi như vậy! Thậm chí, cô nàng có thể sẽ không muốn chơi bất kỳ trò chơi nào khác nữa.
Mẹ của Lương Nhã chỉ bị hôn mê tạm thời do sợ hãi và đã nhanh chóng hồi phục.
Bà Lương nói: "Đạo trưởng đã giúp chúng tôi rất nhiều! Về phần thù lao này... Đạo trưởng muốn nhận bằng tiền mặt hay thế nào?"
Nếu là tiền mặt, bà Lương sẽ phải †ìm máy ATM để rút tiền.
Lục Kiến Vi mỉm cười: "Quét mã QR"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT