"Mẹ nó, nếu lão tử còn tiếp tục làm chuyện tốt thì nhất định sẽ bị trời đánh!" 

Trần Hạo từ đồn công an đi tới, vẻ mặt bi phẫn nhìn trời gào thét. 

Đùng... Trời xanh mây trắng, bỗng nhiên có một tia sét cắt ngang. 

Trần Hạo bắt đầu hoảng sợ. 

Bà mẹ nó, ca chẳng qua chỉ tùy tiện nói thế thôi, không cần phải làm thật như thế chứ? 

Người tốt không có hảo báo, ông trời không có mắt a! Trần Hạo hôm nay có thể nói gặp cả vui lẫn buồn. Vui chính là, sau khi hắn tốt nghiệp xong một cái đại học hạng ba, vất vả khổ cực làm việc cuối cùng lấy được tháng lương đầu tiên, lại đúng dịp nghỉ, tâm tình ngứa ngáy khó chịu muốn đi "chăm sóc sức khỏe" (đi xxx) để bù cho một tháng làm việc này. 

Trần Hạo cao hứng ngâm nga một bài hát, chạy xe từ đường nhỏ đến nhà tắm Bích Hải mà hắn đã trông ngóng từ lâu. Ai ngờ trên đường gặp phải một bà lão nằm rên rỉ trên mặt đất, hắn hảo tâm đi đến giúp bà lão, kết quả lão thái thái liền ôm lấy bắp đùi của hắn, kêu to một hồi, "đụng người rồi..., đụng người". 

Sau đó một nam một nữ lao tới nắm chặt Trần Hạo. Toàn bộ quá trình giống như một đợt tiến công chớp nhoáng. Chờ Trần Hạo kịp phản ứng thì hắn đã thấy con cái của bà lão chìa tay đòi tiền bồi thường, Trần Hạo lập tức phát hiện mình đã bị lừa rồi.

Đây rõ ràng là tình huống dàn cảnh mà báo chí và tivi vẫn hay nói đến, Trần Hạo giãy giụa không được đành phải phẫn nộ báo cảnh sát. Nhưng đối phương cũng là người từng trải, bọn chúng lựa chọn vị trí nằm ở  góc khuất và điểm chết của camera, nên cho dù cảnh sát có đến thì cũng chẳng làm gì được.

Cuối cùng cãi nhau một trận, Trần Hạo rốt cục cũng phải chìa ra 3000 tệ để bồi thường.

Đây chính là tháng lương đầu tiên của Trần Hạo a, vốn muốn đi "spa mát xa" một trận, đổi một cái điện thoại tốt một chút, nếm thử cảm giác "tiền trong  một tháng tiêu trong một ngày".

 Tư vị thì đúng là đã nếm rồi, nhưng vừa vào chỉ toàn là vị đắng chát.

 Ding: Tìm thấy người đang tuyệt vọng, khởi động hệ thống giúp quỷ làm vui.

 Ding: Phát hiện một nữ quỷ cách năm dặm về phía đông nam, giúp nữ quỷ hoàn thành tâm nguyện, ban thưởng thần thông Khai Quang.

Ồ! Tình huống quái gì thế này? Giúp quỷ làm vui? Trợ giúp nữ quỷ? Muốn chơi ta sao, ngay cả người lão tử còn lười giúp mà còn muốn lão tử đi giúp quỷ?

Trần Hạo đột nhiên bị tiếng nói hù một cái, hắn tìm xung quanh nhưng không có phát hiện người nào. Quả nhiên khi người ta bị kích thích sẽ sinh ra ảo giác, tiền không có, tinh thần cũng trọng thương, Trần Hạo quyết định về nhà ngủ một giấc để quên hết tất cả.

Quét thẻ chiếc xe một cái, Trần Hạo leo lên chuẩn bị chạy đi.

Ding: Còn cách nữ quỷ bốn dặm.

- Ai đó!

 Trần Hạo nổi giận gầm lên một tiếng.

 Mấy người đang đi trên đường dừng lại kinh ngạc nhìn Trần Hạo.

 Vài giây trôi qua, mọi người nhìn Trần Hạo giống như một tên tâm thần, sau đó chầm chậm đi xa.

 Trong lòng Trần Hạo rối bời. Thanh âm vừa rồi hình như phát ra từ trong đầu mình a. Đây nhất định không phải ảo giác!

Tỉnh táo quan sát bốn phía một lát, Trần Hạo cẩn thận từng li từng tí chạy xe đi.

 

Trong lúc hắn đang tập trung tinh thần, quả nhiên, âm thanh lần nữa vang lên.
 

Ding: Còn cách nữ quỷ ba dặm.
 

Trần Hạo đột nhiên dừng xe lại, mặt trầm như nước.
 

Âm thanh này hoàn toàn phát ra từ trong não mình, chuyện gì đang xảy ra vậy trời? Cái gì Ding, cái gì nữ quỷ, đây là thế giới hiện thực nha, cũng không phải đang đóng phim, nữ quỷ ở đâu ra?
 

Ừhm, hình như vừa rồi là năm dặm về hướng đông nam.
 

Phương hướng mình đi lúc này hình như đúng là phía đông nam.
 

Ánh mắt Trần Hạo lập loè vài giây, đột nhiên quay đầu xe chạy về hướng ngược lại.
 

Sau đó không lâu âm thanh lại vang lên.
 

Ding: Còn cách nữ quỷ bốn dặm.
 

Lần này khoảng cách kéo xa ra.
 

Đậu má, bên kia thật sự có quỷ?

 

Trần Hạo hít một hơi lạnh cảm thấy một tia hàn ý từ bàn chân chạy dọc lên toàn thân.
 

Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía phương hướng xuất hiện nữ quỷ, Trần Hạo do dự không biết có nên đi đến hay không.
 

Đây chính là quỷ a, Thử hỏi người bình thường nào gặp mà không sợ!
 

Nhưng chỗ ở của mình cũng gần đó, chẳng lẽ đến nhà cũng không thể về rồi sao?
 

Vẻ mặt Trần Hạo xoắn xuýt.
 

Sau một lúc lâu, Trần Hạo cắn răng một cái, lần nữa chạy trở về.

Sợ cái beep, mặc dù là xế chiều nhưng mặt trời vẫn còn đó, quỷ quái nào dám ra đều sẽ thành mực nướng.
 

Người sợ quỷ ba phần, quỷ phải sợ người bảy phần, lão tử rất là trâu, không thể sợ được.
 

Trong lòng không nhừng thôi miên chính mình, nhưng biểu lộ Trần Hạo lại càng ngày càng cứng ngắc.
Âm thanh thần bí cũng đang không ngừng vang lên.
 

Ding: Còn cách nữ quỷ ba dặm.
 

Ding: Còn cách nữ quỷ hai dặm.
 

Ding: Còn cách nữ quỷ một dặm.


Đến nơi này, Trần Hạo dừng lại, hắn không phải không dám đi lên phía trước mà là đã đến nhà rồi.
 

Đây là nơi hắn thuê phòng, một cư xá cũ nát ở ngoại ô, phía sau là một mảng lớn nhà dân vẫn chưa bị đô thị quy hoạch.
 

Bất quá phòng thuê ở nơi đây rất tiện nghi, rất nhiều người vừa mới bước ra ngoài xã hội đều thích ở đây.
 

Trần Hạo đứng bên ngoài cư xá, ánh mắt nhìn chằm chằm về hướng đông nam.
 

Cách đó mấy trăm mét chính là chỗ xuất hiện nữ quỷ.
 

Bên kia là khu dân cư, hoàn cảnh hoàn toàn chênh lệch với cư xá bên này, Trần Hạo sau khi thuê phòng cũng chưa từng qua đó lần nào.
 

Mà bây giờ, Trần Hạo đối với phía bên kia lại thêm một tầng kinh sợ và tò mò.
 

Nữ quỷ a!
 

Cũng không biết là bộ dáng gì, có xinh đẹp như nữ thần ở trong phim không, hay là mắt lồi miệng méo, thất khiếu chảy máu.
 

Loại hiếu kỳ này thật giống như con kiến đang không ngừng cắn xé trái tim Trần Hạo, nhưng đồng thời cũng làm cho hắn vô cùng tỉnh táo.
 

Ding đã nói, giúp đỡ nữ quỷ hoàn thành tâm nguyện sẽ được ban thưởng thần thông Khai Quang.
 

Chậc chậc, Khai Quang a, nghe nói lão hòa thượng Phật môn đều biết Khai Quang, mấy khối ngọc giả từ trong tay hô biến một cái lập tức tăng giá lên gấp mấy trăm lần, học được cái này chẳng khác nào đã có được kỹ thuật làm giàu, sống một đời giàu sang a!
 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play