Tống Tinh Dã ở trong bồn tắm cho đến khi đuôi cá biến lại thành chân, cả người mệt mỏi và buồn ngủ, may mà phòng tắm ở ngay trong phòng cậu, nếu không có chuyện gì thì bố mẹ thường không vào.
Sáng ngày hôm sau, nhân lúc bố mẹ đi làm, Tổng Tinh Dã lén lẻn vào phòng, mở ngăn kéo đựng đồ trang điểm của bà, thấy một ngăn kéo đầy kem dưỡng đuôi người cá.
Mẹ Tống Tinh Dã là một người cá thích làm đẹp, trên bàn trang điểm bày đủ các loại đồ dưỡng da.
Nếu không phải trên những chiếc lọ, chiếc hũ kia có ghi chữ thì Tống Tinh Dã chắc chắn không biết lọ nào để bôi đuôi, lọ nào để bôi mặt.
Để mẹ không phát hiện ra điều bất thường, Tổng Tinh Dã vốn là người phung phí nhưng lần này lại cẩn thận đến mức khác thường, bóp một ít tinh chất, lại múc một ít kem dưỡng đuôi.
Làm xong những điều này quả thực có hiệu quả, chân lập tức không còn cảm giác nóng rát nữa.
Tống Tinh Dã lục tung tìm kiếm: “Xịt dưỡng ẩm đâu rồi?”
Đến lúc cậu ra khỏi nhà thì đã là giữa trưa.
Bố mẹ không về ăn cơm.
Ba người một nhà hòa thuận thân ái
Hoa Diễm Diễm: Con trai, tự đi ăn cơm đi.
Hoa Diễm Diễm: [Tiền lì xì]
Tống Tinh Dã: Biết rồi, con đi ra ngoài ăn.
Tống Nghị Hành: Trời nóng như thế này mà còn đi ra ngoài ăn à? Con không thể ở nhà ngoan ngoãn hai ngày được à?
Tống Tinh Dã: Mẹ ơi…
Hoa Diễm Diễm: Mẹ cho tiền lì xì là để con đi ra ngoài ăn, con trai suốt ngày ở nhà thì có ý nghĩa gì?
Thật là một cảnh tượng đáng mừng.
Tống Tinh Dã thoát khỏi nhóm chat trên Wechat, ngồi ở ghế sau xe taxi bật điều hòa, ung dung tự tại tìm kiếm những thứ lát nữa cần mua.
Cộng đồng người cá có những thứ này nhưng Tống Tinh Dã dùng tài khoản nam giới thuần chủng của mình, không thể vào khu vực riêng tư, chỉ có thể lướt ở một số diễn đàn công cộng.
#Người cá hai mươi tuổi vẫn chưa tìm được đối tượng ưng ý thì sẽ thế nào#
Bài đăng có tiêu đề chói mắt này lập tức thu hút sự chú ý của Tống Tinh Dã, cậu nhấp vào xem, thấy toàn là những phát ngôn của mấy anh chàng thẳng nam, giục người cá mau chóng tìm đối tượng, đừng kén chọn nếu không sẽ khổ sở các thứ.
Phi.
Tống Tinh Dã nghĩ thầm, mấy anh chàng bỉ ổi chuyên đi đăng những bài như thế này ơi, cho dù người cá có hạ thấp tiêu chuẩn chọn bạn đời thì người ta cũng không tìm anh đâu.
Tống Tinh Dã đang vội đi mua sắm ở cửa hàng đồ dùng cho người cá, không hề nhận ra rằng mình cũng là một người cá sắp phải đối mặt với việc chọn bạn đời.
Khu thương mại sầm uất không xa nhà cậu lắm, khoảng mười lăm cây số.
Tài xế đưa cậu đi lòng vòng trong thành phố nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến nơi.
Hôm nay trời ba mươi lăm độ, Tống Tinh Dã đội mũ mà vẫn có thể cảm nhận được ánh nắng đang đầu độc làn da của mình, mang lại cho cậu cảm giác bỏng rát chưa từng có.
Luôn luôn nhắc nhở cậu, bây giờ cậu là một người cá quý hiếm được cho là yếu đuối hơn con người thuần chủng gấp N lần.
Nói thật thì, một anh chàng cực ngầu đứng trước cửa một cửa hàng đồ dùng cho người cá màu hồng phấn, cần phải có một chút can đảm mới dám bước vào được.
Bởi vì trong nhận thức của Tống Tinh Dã, cậu, Tống đại soái ca, bước vào đây mục đích duy nhất là mua đồ cho bạn đời của mình, chứ không phải mua cho mình.
Ngay khi Tống Tinh Dã đang do dự không biết có nên vào không thì một bóng người cao ráo đi ngang qua trước mặt cậu, đẩy cửa kính của cửa hàng đồ dùng cho người cá.
Chiều cao này khiến Tống Tinh Dã ngẩn người ra, sau đó vội vàng đuổi theo, hai người lần lượt bước vào cửa hàng.
"Cảm ơn." Tống Tinh Dã nói với người kia một câu.
Người đàn ông kia gật đầu với cậu rồi tự mình đi mất.
Tống Tinh Dã cắn răng đuổi theo, không vì lý do gì khác, chỉ vì anh chàng này cao hơn cậu một cái đầu, khiến cậu tìm thấy cảm giác đồng điệu.
Tất nhiên có thể bạn sẽ nói, anh ta đến là để mua đồ cho bạn đời của mình.
Nhưng Tống Tinh Dã cảm thấy rằng, một người đẹp trai như vậy, khí chất lại tao nhã như vậy, không thể là đàn ông hôi hám được.
Chỉ có thể là người cá.
Thứ hai, đối phương đi lại trong cửa hàng rất thành thạo, trông giống như một khách hàng quen của cửa hàng đồ dùng cho người cá.
Nếu là trước đây, Tống Tinh Dã căn bản không dám đến nói chuyện với người ta, bởi vì bản chất người cá rất nhạy cảm, sẽ khá e dè trước người lạ.
Liều lĩnh bắt chuyện thì không khéo sẽ làm tổn thương đến tâm hồn mỏng manh của đối phương.
Tuy nhiên, bây giờ khác rồi, cậu cũng là một người cá, thật đáng thở dài.
Với tâm trạng vô cùng phức tạp, Tống Tinh Dã tiến lên nói: “Xin chào, cho hỏi anh có thể giới thiệu cho tôi một số đồ dùng cho người cá không?”
Tư Hàn nghe thấy có người nói chuyện, hơi liếc nhìn, nói: “Trong cửa hàng có nhân viên hướng dẫn.”
Tống Tinh Dã mặc dù rất thoải mái nhưng vẫn khá nhút nhát: “Giới tính khác nhau, tôi sẽ không thoải mái.”
Tư Hàn nghe vậy thì hơi không nói nên lời, vì nhà anh kinh doanh đồ dùng cho người cá, những sản phẩm mà Tống Tinh Dã bôi trên người đều là do nhà anh sản xuất, anh đã ngửi thấy mùi từ ngoài cửa rồi.
Phải nói là giới tính khác nhau thì anh và người cá này mới là giới tính khác nhau chứ.
"Cậu muốn mua gì?" Cân nhắc một chút, Tư Hàn vẫn đồng ý với yêu cầu của người cá này.
Tống Tinh Dã: “Tôi cần một bộ sản phẩm cơ bản nhất, cái đó... vì tôi vẫn còn là sinh viên, không có nhiều tiền, mong anh giới thiệu cho tôi một số loại giá rẻ.”
Tư Hàn gật đầu: “Dùng cho mình hay tặng người khác?”
Tống Tinh Dã hơi xấu hổ, tự che cho mình một lớp mỏng: “Khụ, tôi mua cho em trai tôi.”
Tư Hàn gật đầu rồi cầm lấy chiếc giỏ nhỏ dẫn khách đi lấy hàng.
Các nhân viên hướng dẫn trong cửa hàng há hốc mồm, có chút không tin ông chủ lại đích thân lấy hàng cho khách.
Tư Hàn chọn một bộ sản phẩm mùa hè mới nhất của cửa hàng, là loại không mùi: “Đây là bộ sản phẩm sữa dưỡng, biết cách sử dụng không?”
Tống Tinh Dã: “Biết.”
Nói xong mặt đỏ bừng.
Lén nhìn sắc mặt Tư Hàn, đối phương dường như không hề ngạc nhiên, quả nhiên là radar giữa những người cá, khụ.
Xịt khoáng dưỡng ẩm ở cửa hàng có rất nhiều loại, loại có hiệu quả cao thì giá cũng không rẻ, Tư Hàn đứng trước kệ hàng, suy nghĩ một lát.
"Muốn mặt nạ phục hồi không?" Lấy xong xịt khoáng dưỡng ẩm, Tư Hàn dẫn Tống Tinh Dã đến khu mặt nạ dưỡng da chân: “Có dưỡng ẩm, làm trắng, làm dịu, giảm mẩn đỏ.”
Tống Tinh Dã nghe mà đầu óc choáng váng, càng chắc chắn Tư Hàn là người cá, nếu không thì sao lại hiểu rõ như vậy?
“Cái này đắt không?”
Tư Hàn nhìn cậu: “Cũng được, có hoạt động giảm giá.”