Sau khi làm xong, Tô Ánh Hàm mệt đến nỗi không tài nào nhúc nhích nổi, vẫn là Tần Tu ôm cô đi tắm rửa rồi rửa sạch huyệt đạo cho cô.

“Lỗ hậu của em cắn thật chặt.” Tần Tu vói ngón tay vào trong rửa sạch tϊиɦ ɖϊƈh͙ mà anh đã bắn cho Tô Ánh Hàm, Tô Ánh Hàm hừ hừ quay đầu lại nhìn, hỏi anh: “Chẳng lẽ chỗ phía trước của em cắn không chặt sao?”

Tần Tu theo bản năng nhìn về chỗ mềm mại phía trước của Tô Ánh Hàm một lúc, sau đó anh ngay lập tức cứng lên.

“Hàm Hàm…” Tần Tu dừng động tác tẩy rửa cho Tô Ánh Hàm lại, ôm lấy cô từ sau lưng, vật nóng bỏng cứng rắn cọ xát miệng huyệt của cô.

Hai tai Tô Ánh Hàm nóng lên, giọng điệu mềm nhũn: “Sao anh lại cứng nữa rồi?”

Tần Tu ôm cô, dụ dỗ: “Cho anh làm phía trước một lần nữa được không?”

Tô Ánh Hàm bĩu môi nói: “Không tốt đâu.”

Tần Tu tiếp tục dỗ dành: “Lần này anh sẽ dịu dàng hơn một chút.”

Tô Ánh Hàm: “Vậy cũng không tốt đâu.”

Tần Tu nói: “Được rồi.”

Tô Ánh Hàm cho rằng Tần Tu nói những lời này nghĩa là anh sẽ lui ra, không ngờ anh vẫn ôm cứng lấy cô từ sau lưng, còn liên tục chọc quy đầu vào miệng huyệt.

Eo Tô Ánh Hàm bị đâm đến đau xót, lại lần nữa có cảm giác.

Cô kẹp chặt chân không cho Tần Tu động đậy, rầm rì: “Đã nói là không làm rồi mà, sao anh còn vậy nữa?”

Thanh âm Tần Tu khàn khàn: “Nhưng anh đâu có thao em.”

Tô Ánh Hàm nghẹn lời.

Người đàn ông này vậy mà còn học hư đúng không? Tuy là anh không thao thật, nhưng cứ bị đâm thọc như vầy, cô thấy ngứa ngáy…

“Anh… A ~” Tô Ánh Hàm hổn hển trong vô thức: “Anh tránh ra cho em, anh tránh xa em một chút ~ a ~”

“Hàm Hàm chắc chắn là muốn anh tránh xa em sao?”

Tần Tu đâm toàn bộ quy đầu vào hoa huyệt của Tô Ánh Hàm, sau đó thay đổi góc độ cọ xát trong chốc lát, rồi lùi hẳn về sau.

Tô Ánh Hàm đã hoàn toàn hứng lên.

Cô cảm thấy cái lỗ nhỏ của mình rất trống rỗng, rất ngứa ngáy, cô muốn nhiều hơn…

Tô Ánh Hàm lập tức trừng mắt nhìn Tần Tu đang đứng phía sau một cái, vừa bực lại vừa giận: “Anh còn không qua đây?”

Thứ to lớn giữa hai chân Tần Tu đang cứng vô cùng, nhưng trêи mặt lại thờ ơ: “Lại đây cái gì cơ?”

Một hai phải bắt cô nói ra đúng không?

Cô mới không nói!

Tô Ánh Hàm trực tiếp đẩy Tần Tu ngã vào trong bồn tắm, tự mình nới rộng hoa huyệt ra trước mặt Tần Tu, sau đó ngồi xuống côn thịt to lớn.

“A ~”

Bị lấp đầy.

Thật thoải mái.

Nhưng mà giây tiếp theo, Tần Tu ngay lập tức nắm lấy vòng eo cô, điên cuồng đưa đẩy.

“A ~ a!”



Trong phòng tắm lại lần nữa truyền đến tiếng vang làm người khác mặt đỏ tim đập, Tô Ánh Hàm làm với Tần Tu thêm một lần nữa, cả hai người đều đạt tới cao trào cực hạn.

Lúc này đây Tô Ánh Hàm thật sự không còn chút sức lực nào nữa, lập tức ngủ thϊế͙p͙ đi trong lòng Tần Tu.

Đến nỗi sau đó Tần Tu tắm rửa sạch sẽ cho cô rồi ôm cô lên giường, cô hoàn toàn không cảm nhận được.

Bị làm rất nhiều lần, vậy nên hôm sau Tô Ánh Hàm thức dậy rất trễ, vừa mới tỉnh, cô ngay lập tức nhận được chiêu đoạt mệnh điên cuồng call của Tần Nhiên, Tô Ánh Hàm không còn cách nào khác, chỉ có thể đi dỗ dành Tần Tu, thuyết phục anh mang mình trở về.

“Trở về đi mà, cũng đâu phải chỉ có một lần này thôi đâu, ít nhất lúc chúng ta kết hôn hưởng tuần trăng cũng còn phải đến nữa chứ?”

Tần Tu bắt được điểm mấu chốt: “Kết hôn? Hưởng tuần trăng mật?”

Mặt Tô Ánh Hàm đỏ lên, lập tức nghẹn lời.

Cô đã nói gì không biết nữa!

“Vậy nên Hàm Hàm nguyện ý gả cho anh sao?” Tần Tu bám riết không tha.

Tô Ánh Hàm: “Em…”

Tô Ánh Hàm nắm lấy hai lỗ tai đỏ hồng, ngẩng đầu lên nói: “Cái này… Tất cả đều phải xem biểu hiện của anh, nếu anh biểu hiện tốt, đương nhiên em sẽ kết hôn với anh rồi…”

Tần Tu bỗng nhiên ôm chặt lấy cô.

“Anh, anh ôm chặt quá…”

Tần Tu hôn lên đỉnh đầu cô, nói: “Anh nhất định sẽ biểu hiện thật tốt.”

Mặt Tô Ánh Hàm lại nóng lên, tim cũng bắt đầu đập thình thịch không thể khống chế.

Làm gì nghiêm túc như vậy chứ, khiến cho cô có chút thẹn thùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play