Ngay từ đầu Tô Ánh Hàm cảm thấy như vậy khá tốt.
Dù sao cô cũng chỉ là thèm căn đại điểu dưới háng này của Tần Tu mà thôi, chờ đến khi Tần Tu thao đã, cô cũng không sai biệt lắm mà ăn đủ cái côn thịt to lớn này rồi, hiện tại ăn nhịp với nhau, đến lúc đó mỗi người một ngả, quả thực không thể hoàn mỹ hơn.
Cho nên Tô Ánh Hàm liền tiếp tục giả vờ thanh thuần vô tội, nức nở chống đẩy: “Anh, anh sao lại cứng nữa?”
Tần Tu không chỉ không ngừng cứng lên, anh còn đem côn thịt thô cứng thọc vào tiểu huyệt Tô Ánh Hàm một lần nữa.
Tiểu huyệt Tô Ánh Hàm thật sự rất kiều nộn.
Vừa rồi khi dùng ngón tay chơi nơi này, Tần Tu đã biết huyệt thịt có bao nhiêu khẩn trí mềm mại, hiện giờ đổi ngón tay thành côn thịt, quy đầu mẫn cảm càng có thể cảm nhận được mật huyệt mỹ vị đến cỡ nào.
“Ngô…”
“Kêu cho tôi nghe.”
Sao lại nữa rồi?
Tô Ánh Hàm cắn ngón tay, giả vờ không tình nguyện mà kêu: “Anh trai thao thật là lợi hại…”
Tần Tu như là bất mãn cô làm có lệ, thanh âm rêи rỉ không có lấy một chút cảm xúc, mày kiếm của anh nhăn lại, đem côn thịt rút ra.
Tiểu huyệt phía dưới của Tô Ánh Hàm cơ khát mà co rút lại, đôi mắt xinh đẹp ủy khuất nhìn về phía Tần Tu.
Lúc này Tần Tu ngủ cũng không để cho cô ngủ, thao cô hứng lên, sao lại không tiếp tục?
Nhưng mà Tần Tu cũng không ngừng lại quá lâu, anh chỉ là đem côn thịt rút ra, ấn Tô Ánh Hàm bày thành một cái tư thế.
Là nằm nghiêng.
Tần Tu từ phía sau ôm lấy cô, cũng đồng dạng nằm nghiêng, sau đó nâng một chân cô lên, đột nhiên cắm vào.
“A ~”
côn thịt to lớn vừa thô lại vừa cứng trực tiếp cắm vào, mang theo quy đầu góc cạnh no đủ thọc thẳng vào sâu bên trong chỗ mẫn cảm của hoa huyệt.
“Ân ~ thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙ ~” Tô Ánh Hàm nhịn không được thở hổn hển kêu lên: “ɖâʍ huyệt bị côn thịt lớn của anh trai lấp đầy rồi… Ngô… A ~”
“Tiếp tục.”
“Ngô, anh trai thọc nhẹ một chút… Quá sâu, a ~ sắp bị cắm hỏng rồi ~ sắp bị côn thịt lớn của anh cắm hỏng rồi nha ~”
“A ~”
Tô Ánh Hàm càng kêu, căn cự điểu liền dưới thân Tần Tu càng cứng, anh ôm Tô Ánh Hàm, một tay đút vào trong miệng cô, tay còn lại nâng đùi Tô Ánh Hàm cao lên, côn thịt nhắm cái miệng nhỏ non nớt làm một đợt trừu cắm mãnh liệt.
“Bạch bạch bạch bạch bạch bạch!”