[Tôi lại không muốn nói thẳng...... Đáng chết, Dao Dao như thế nào mà kéo thù hận vậy?]
Lâm Trà bắt đầu giúp Phương Nguyệt Dao xách váy, váy dài phác họa dáng người uyển chuyển của Phương Nguyệt Dao, nhưng Lâm Trà luôn cảm thấy có chút nguy hiểm.
[Thứ này...... Có thể khâu lại hay không?]
Lâm Trà thật sự nghiêm túc nghiên cứu chuyện này.
Phương Nguyệt Dao buồn cười.
“Trà Trà, sao cô lại đáng yêu như vậy!”
Sau đó ánh mắt của cô chuyển sang đám người Lâm Sở Nhu đang thì thầm. Không phải chỉ là một chút thủ đoạn trên thảm đỏ sao? Phương Nguyệt Dao đi nhiều thảm đỏ như vậy còn chưa sợ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT